Trang

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016

BI KỊCH CỦA TỔNG THỐNG PHÁC CẬN HUỆ


LS Nguyễn Văn Thân
26-12-2016
Tổng thống Park Geun-hye cúi đầu xin lỗi người dân Hàn Quốc hôm 4-11. Ảnh: Korea Times
Tổng thống Park Geun-hye cúi đầu xin lỗi người dân Hàn Quốc hôm 4-11. Ảnh: Korea Times

Ngày 9/12 vừa qua, Quốc Hội Hàn Quốc đã bỏ phiếu quyết định truất phế Tổng Thống Phác Cận Huệ (Park Geng-hye) trên tỷ lệ 2/3 với 234/300 phiếu thuận và 56 phiếu chống. Có nghĩa là không chỉ có đối lập mà một số đông đảng viên của Đảng Tân Quốc Gia (Saenuri) của Tổng Thống Phác cũng đã bỏ phiếu hạ bệ bà. Hậu quả là bà Phác bị tước mọi quyền hành và Thủ Tướng Hoàng Giáo An (Hwang Kyo-ahn) trở thành Tổng Thống Xử lý Thường vụ trong thời hạn 180 ngày, trong lúc chờ đợi Tòa Bảo Hiến xét duyệt quyết định truất phế có hợp hiến hay không. Theo Hiến Pháp thì phải có ít nhất 2/3 tức là 6/9 thành viên của Tòa chuẩn y quyết định của Quốc Hội và nếu kết quả là thế thì sẽ dẫn đến một cuộc bầu cử tổng thống mới.
Nguyên nhân bà Phác bị truất phế có liên quan đến tham nhũng nhưng không phải cá nhân bà Tổng Thống tham nhũng mà là một người bạn thân của bà bị cáo buộc lạm quyền và trục lợi. Ngoài ra, bà Phác cũng bị tố là tiết lộ thông tin bảo mật quốc gia cho một người bạn không nắm giữ bất cứ chức vụ gì trong chính quyền.
Phác Cận Huệ là trưởng nữ của Phác Chính Hy, Tổng Thống đời thứ ba của Hàn Quốc. Ông Hy là một tướng lãnh quân đội cầm đầu cuộc đảo chánh vào năm 1961 và trở thành tổng thống vào năm 1963, cho tới khi ông bị hạ sát vào năm 1979. Trong suốt 16 năm cầm quyền, ông được mô tả là một nhà độc tài, cai trị với một bàn tay sắt, sẵn sàng bắt giam, tra tấn và thủ tiêu những người bất đồng chính kiến và đối lập. Nhưng ông cũng được đánh giá là người đã đặt nền móng đưa Hàn Quốc từ một quốc gia yếu kém, nghèo nàn sau chiến tranh và thời kỳ đô hộ Nhật vươn lên, thành một quốc gia công nghiệp, tân tiến hiện nay.
Vào năm 1974, ông Hy bị ám sát hụt nhưng sát thủ bắn chết vợ ông là bà Lạc Anh Tu. Phác Cận Huệ lức đó là một cô gái 22 tuổi, đang du học tại Pháp, lập tức quay trở về nước, thay thế vai trò Đệ Nhất Phu Nhân của mẹ để giúp đỡ cha trong việc điều hành quốc gia.
Có một đạo sĩ tên là Thôi Thái Mẫn (Choi Tae-Min) viết thư làm quen với bà Phác. Ông đạo sĩ này đã từng kết hôn tới 6 lần. Lúc đầu ông theo đạo Phật nhưng sau đó sáng lập ra Giáo Hội Đời Sống Vĩnh Cửu (Church Of Eternal Life). Ông Thôi nói rằng ông có khả năng tiếp xúc với mẹ của bà Phác trong giấc mơ và có thể làm trung gian chuyển những thông điệp hai chiều giữa bà Phác và người mẹ quá cố. Sau đó, bà Phác coi ông như là một người cha đỡ đầu. Lợi dụng quan hệ thân mật với bà Phác mà ông Thôi kiếm được rất nhiều tiền. Chính sách kinh tế của Phác Chính Hy dựa trên ân huệ ban phát cho các công ty do một vài đại gia tộc làm chủ. Dĩ nhiên là các đại gia không muốn làm phật lòng người đỡ đầu tinh thần con gái của tổng thống nên sẵn sàng đóng góp hậu hĩ.
Tới 1979, tức 5 năm sau khi mẹ bà Phác bị bắn chết thì đến lược Phác Chính Hy bị hạ sát bởi Kim Tái Khuê (Kim Jae-gyu), Giám đốc Tình báo do chính ông bổ nhiệm. Cho tới nay vẫn chưa biết rõ động cơ nào dẫn đến cuộc ám sát này. Kim Tái Khuê và đồng bọn bị xử tử vào treo cổ vào tháng 5 năm 1980. Bà Phác hầu như trở thành lệ thuộc vào đạo sĩ Thôi. Cho tới nay bà vẫn chưa lập gia đình và không có con cái gì. Bà nói rằng người yêu của bà là Triệu Tử Long vì hồi còn đi học bà đã đoc truyện Tam quốc chi nên đã ”phải lòng” nhân vật đơn thương độc mã tả xung hữu đột giữa vạn quân để cứu ấu chúa là con của Lưu Bị. Có tin đồn là bà có con với đạo sĩ Thôi nhưng bà đã phủ nhận tin đồn này. Đạo sĩ Thôi qua đời vào năm 1994. Con gái của ông là Thôi Thuận Thực (Choi Soon-Sil) trở thành người thân duy nhất của bà Phác. Sau một thời gian ẩn dật, bà Phác tham gia chính trường và đắc cử vào Quốc Hội từ năm 1998 tới 2012. Bà cũng được bầu làm chủ tịch Đảng Đại Quốc (Grand National Party) từ 2004 tới 2006. Trong thời gian bà làm chủ tịch, Đảng Đại Quốc liên tục thắng hơn 40 cuộc bầu cử toàn quốc, địa phương và bổ sung. Vì vậy mà bà cũng được tặng cho danh hiệu là ”Nữ Hoàng Tranh Cử”.
Đại Quốc là một đảng có khuynh hướng bảo thủ. Đảng này đổi tên thành Tân Quốc Gia (Saenuri) vào năm 2011 sau một lượt thất bại. Trong cuộc bầu cử vào năm 2012, Đảng Tân Quốc Gia thắng 152/300 ghế tại Quốc Hội. Phác Cận Huệ đại diện cho Đảng Tân Quốc Gia ra tranh cử và làm nên lịch sử, trở thành nữ Tổng Thống Hàn Quốc đầu tiên vào ngày 19/12/2012, với 51.6% số phiếu.
Phác Cận Huệ chính thức nhậm chức tổng thống vào ngày 25/2/2013 trong lúc tình hình an ninh trên bán đảo Triều Tiên ngày càng trở nên tồi tệ. Bắc Hàn vừa mới thử nghiệm vũ khí nguyên tử lần thứ ba trước đó khoảng 2 tuần. Bà Phác đã cứng rắn theo đuổi hệ thống lá chắn phi đạn tầm cao THAAD với Hoa Kỳ, bất chấp những lời đe dọa trả đũa từ Nga và Trung Quốc. Ngoài ra, Hàn Quốc cũng trang bị hệ thống lá chắn Patriot của Mỹ để đối phó với hỏa tiễn tầm ngắn và trung từ Bắc Hàn.
Về mặt kinh tế, sau giai đoạn phát triển tăng vọt, trung bình khoảng 10% mỗi năm trong thập niên 80, tỷ lệ tăng trưởng đã giảm xuống trung bình khoảng 2.7% trong 5 năm vừa qua. Cấu trúc kinh tế vẫn thiếu cân bằng và lệ thuộc quá nhiều vào thị trường xuất khẩu và các công ty đại gia chẳng hạn như Samsung việvà Hyundai. Samsung đóng góp 30% vào GDP nên Hàn Quốc còn có tên gọi là Cộng Hòa Samsung. Trong thời gian gần đây, các công ty lớn như Samsung và Hyundai đã bắt đầu di chuyển cơ sở sản xuất sang các quốc gia có giá lao động rẻ, ví dụ như Việt Nam. Như các quốc gia phát triển khác, Hàn Quốc phải đối diện với những thách thức như tỷ lệ tăng trưởng kinh tế giảm sút, thất nghiệp gia tăng, dân số lão hóa, cách biệt giàu nghèo ngày càng xa và một thị trường bất động sản bong bóng có thể nổ bất cứ lúc nào.
Vào tháng 9, truyền thông loan tin là công tố viên đang tiến hành điều tra bà Thôi Thuận Thực lạm dụng quan hệ bạn bè với Tổng Thống Phác để áp lực các công ty đại gia tặng tiền vào các quỹ từ thiện mà bà Thôi lập ra rồi lấy xài thoải mái. Khi bà Thôi ly dị lần thứ hai vào năm 2014, bà kê khai tài sản trị giá khoảng 45 triệu Mỹ kim. Trong lúc Tổng Thống Phác né tránh cuộc điều tra thì truyền thông nắm được tài liệu trong máy vi tính cũ của bà Thôi có chứa thư từ trao đổi qua lại giữa hai người, cho thấy diễn văn của Tổng Thống Phác được gửi cho bà Thôi để sửa lại cùng với ý kiến của bà Thôi liên quan tới việc
c bổ nhiệm quan chức nhà nuớc và ngay cả cách ăn mặc của Tổng Thống Phác.
Phẫn nộ với những thông tin này, hàng triệu người Hàn Quốc xuống đường biểu tình qua nhiều tuần lễ liên tiếp. Bà Phác khóc và xin lỗi trước công chúng 3 lần và giải thích rằng vì bà sống cô độc không có gia đình hoặc con cái nên đã nhờ bà Thôi phụ giúp cho nhiều việc riêng tư. Nhưng bà không ngờ người bà tin cậy nhất lại lạm dụng quan hệ của họ để trục lợi. Tuy nhiên, người dân không chấp nhận lời biện bạch này biểu hiện qua tỷ lệ ủng hộ cho bà xuống tới mức thê thảm, chỉ còn có 4%. Do đó, người ta không ngạc nhiên chính cả Đảng Tân Quốc Gia cũng bỏ rơi bà.
Thật ra, Phác Cận Huệ không phải là tổng thống Hàn Quốc đầu tiên dính phải sự bê bối. Lý Thừa Văn ủa m(Syngman Rhee) là người Cơ Đốc giáo tham gia tranh đấu giành độc lập từ Nhật Bản và trở thành tổng thống đầu tiên với sự hậu thuẫn của Mỹ. Ông Lý biến thành người độc đoán và sử dụng thủ đoạn gian lận để thắng cử. Vào năm 1965, sinh viên Hàn Quốc nổi dậy biểu tình khắp cả nước và ông phải bỏ chạy và sống lưu vong tại Hawaii. Toàn Đẩu Hoán (Chun Doo-hwan) là tổng thống thứ năm. Sau khi mãn nhiệm kỳ, ông Toàn sống một vài năm trong một ngôi chùa hẻo lánh để sám hối tội lỗi trong thời ông nắm quyền cai trị. Nhưng ông vẫn bị truy tố về tội nổi loạn, mưu sát và ăn cắp 400 tỷ won (370 triệu Mỹ kim) từ ngân quỹ và bị tuyên án tử hình. Sau đó, Tòa Thượng Thẩm giảm xuống tù chung thân và phạt ông 220 tỷ won.
Tương tự như vậy, Tổng Thống kế nhiệm Lô Thái Ngu (Rok Tae-woo) cũng bị truy tố cùng lúc với ông Toàn và lãnh án 22 năm tù. Cả hai ông Toàn và Lô được Tổng Thống kế tiếp là Kim Vịnh Tam ân xá vào năm 1997.
Tổng Thống thứ chín Lỗ Vũ Huyễn tự tử một năm sau khi hết nhiệm kỳ với những cáo buộc là thành viên trong gia đình nhận hối lộ 6 triệu Mỹ kim. Tương tự như vậy, Tổng thống thứ mười Lý Minh Bác sau khi mãn nhiệm kỳ phải đối mặt với tình trạng là người anh trai nhận hối lộ và bị tuyên án 14 tháng tù. Hình như các đời tổng thống Hàn Quốc đều có chung một bi kịch là không phải chính bản thân họ mà thân nhân hoặc bạn bè của họ đều lạm dụng quan hệ để trục lợi và kiếm tiền bất chánh.
Thật ra người Hàn Quốc có một nền văn hóa và ý thức trách nhiệm rất cao. Bằng không thì họ không thể nào thay đổi vận mệnh quốc gia trong một khoảng thời gian ngắn như vậy. GDP mỗi đầu người từ năm 1963 khoảng 100 Mỹ kim tăng lên 2,000 Mỹ kim trong thập niên 80, 10,000 Mỹ kim trong thập niên 90 rồi 20,000 Mỹ kim trong thập niên 2000 và hiện nay khoảng 28,000 Mỹ kim, so với Việt Nam là 2,000 Mỹ kim (tức cao hơn Việt Nam tới 14 lần). Người Hàn Quốc không chỉ cần cù mà còn có tinh thần trách nhiệm và kỷ luật rất cao. Họ không chấp nhận tham nhũng dưới bất cứ hình thức nào.
Trong một chuyến công tác tại Bắc Ninh vào tháng 11 vừa qua, Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng nói rằng ”tệ nạn tham nhũng, cán bộ hư hỏng có hết nhưng nhìn tổng quát lại đất nước ta có bao giờ được thế này không”. Phải nói là chỉ có lãnh tụ ở Việt Nam mới có lối phát biểu ngu xuẩn như vậy chớ những câu nói đó không bao giờ có thể thoát ra khỏi miệng của  một đảng trưởng tại Hàn Quốc. Có lẽ là do tinh thần và ý thức của người Việt không cao bằng người Hàn Quốc. Bằng không thì Việt Nam không có một lãnh tụ tồi tệ như Nguyễn Phú Trọng cũng như không đến nỗi tụt hậu và thua xa khi so với Hàn Quốc.

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2016

HƠN CẢ NHỮNG ƯỚC MƠ !

" Làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu " - giấc mơ của những người theo chủ nghĩ cọng sản rất phi lí, hão huyền và nhân loại sẽ không bao giờ hướng tới đó. Trong khi đó ở Đan mạch con người đã xây dựng nên một xã hội tốt đẹp, văn minh còn hơn thế, hơn cả những gì mà chúng ta hằng nghĩ tới và mơ ước. Các cụ có đồng ý thế không?

Vì sao Đan Mạch là quốc gia hạnh phúc nhất trên thế giới?


Có phải mọi người Đan Mạch đều cảm thấy họ là người hạnh phúc nhất thế giới? Khi ABC News thực hiện cuộc khảo sát ngẫu nhiên với những người Đan Mạch để phân mức độ hạnh phúc của họ theo cấp độ từ 1 đến 10. Kết quả là mức độ hạnh phúc thấp nhất mà họ thu được là ở mức 8, một số ở mức 9 và mức 10.
Khi được hỏi họ có tin rằng mình là người hạnh phúc nhất thế giới không thì không ít trong số họ trả lời không tin. Nhưng khi được hỏi họ có phàn nàn gì về cuộc sống không thì họ đều trả lời rằng không. Và đâu là bí quyết của họ? Mời các bạn, chúng ta hãy cùng tìm hiểu qua bài viết dưới đây.

Không có sự phân biệt về địa vị trong xã hội

Người Đan Mạch không quá tham vọng. Trong xã hội Đan Mạch, mọi người đều như nhau. “Bạn không hề tốt hơn những người khác” là một câu nói nổi tiếng của người Đan Mạch. Không ai chỉ trích bạn vì lựa chọn sự nghiệp hoặc thiếu tham vọng bởi ở đây, người dân không chọn công việc dựa trên tiêu chí thu nhập hay địa vị xã hội.Ai cũng có thế mạnh của mình, miễn là công việc được làm tốt”, “một lao công cũng có thể làm hàng xóm với một người thuộc tầng lớp trung lưu và luôn có thể ngẩng cao đầu, Buettner, một lao công chia sẻ.
Một lao công khác, Jan Dion, đạt được mức hạnh phúc 8/10 của ABC News cho biết, anh không ngại thu nhặt rác để phục vụ cuộc sống, bởi anh chỉ làm việc 5 tiếng mỗi ngày vào buổi sáng. Thời gian còn lại anh ở nhà với gia đình hoặc dạy cô con gái nhỏ chơi bóng. Dion nói không ai lên án sự lựa chọn nghề nghiệp của anh, và anh thực sự yêu thích công việc của mình bởi anh có rất nhiều bạn.

Ít kì vọng khiến mọi thứ trở nên dễ dàng hơn với người Đan Mạch. Như người ta vẫn nói, ít hy vọng thì ít thất vọng. Người Đan Mạch thực sự thích thú với những điều đơn giản và một cuộc sống đơn giản.
Josef Bourbon, một thợ mộc tập sự, cũng rất hạnh phúc với lựa chọn nghề nghiệp của mình. “Tôi nghĩ công việc là để tạo nên một cái gì đó, hãy xem bạn đã làm được gì trong một ngày – bạn có thể biết được mình làm tốt như thế nào”, anh nói. Vào mỗi cuối tuần, anh thích đi câu cá và chơi với thiên thần nhỏ mới sinh của mình. Mọi người sẽ rất ngạc nhiên nếu biết rằng, Bourbon thuộc dòng dõi hoàng tộc, vốn được kết hợp bởi hai dòng máu Tây Ban Nha và Pháp. Bourbon đã lựa chọn để trở thành một thợ mộc tập sự và anh hiếm khi tâm sự về thân phận hoàng tộc của mình với mọi người.

Tin tưởng lẫn nhau, không thích đi mua sắm

Người Đan Mạch rất tin tưởng nhau, và tin tưởng cả chính phủ do mình bầu ra. Ở Đan Mạch, bạn có thể thấy được sự tin tưởng này ở khắp mọi nơi. Rau củ được bày bán không cần giám sát, những bà mẹ để những đứa con mình trên xe đẩy không người trông giữ bên ngoài các quán cà phê, và hầu hết xe đạp không cần phải khóa. Và có lẽ, xe đạp là biểu tượng hạnh phúc nhất của người Đan Mạch. Nhiều người Đan Mạch hoàn toàn có đủ tiền để mua bất cứ loại xe hơi nào, nhưng họ vẫn chọn xe đạp, bởi nó đơn giản, tiết kiệm, thân thiện với môi trường và đặc biệt lại giúp họ giữ được dáng vóc.

Khác với người dân trên khắp thế giới, người Đan Mạch còn coi việc mua sắm là lãng phí thời gian, họ thích tham gia nhiều hoạt động khác hấp dẫn hơn, mặc dù việc quảng cáo sản phẩm cũng nhan nhản trên khắp các kênh truyền hình. Có lẽ đây là yếu tố khiến họ ít gặp phải áp lực về mặt kinh tế, từ đó luôn cảm thấy thanh thản và hạnh phúc, mặc dù họ thuộc nhóm các nước có thu nhập cao nhất thế giới.

Đan Mạch: Không chấm điểm cho học sinh dưới lớp 8


Một điều vô cùng đặc biệt trong giáo dục Đan Mạch là trong những năm đầu tiên trong trường tiểu học, công việc của học sinh được đánh giá trong các cuộc hội ý miệng giữa giáo viên và cha mẹ. Không có sự phân loại, kiểm tra hoặc kỳ thi thực tế nào cho đến khi chúng vào lớp 8. Đây có lẽ là khác biệt lớn và cơ bản nhất giúp học sinh Đan Mạch không gặp phải những áp lực thi cử, thành tích từ khi chúng còn quá nhỏ tuổi. Sự tôn trọng phát triển tự nhiên này của Đan Mạch cũng giúp cha mẹ bớt lo lắng về chạy trường, chạy điểm cho con em mình như nhiều nền giáo dục mà chúng ta thường gặp.

Chính sách phúc lợi hào phóng

Đan Mạch được coi là một trong những quốc gia bình đẳng nhất trên thế giới, nơi mà cả nam giới và phụ nữ đều có trách nhiệm như nhau. Thuế ở đây rất cao, giúp quyên góp vào hệ thống chăm sóc sức khỏe của đất nước. Mọi người đều được khám chữa bệnh miễn phí. Trường học cũng miễn phí. Sinh viên được trợ cấp hàng tháng trong suốt năm. Trợ cấp thất nghiệp và các chương trình hỗ trợ thấp nghiệp đều rất hào phóng.

Chi tiêu của chính phủ về trẻ em và người cao tuổi cao hơn so với bất kỳ nước nào trên thế giới. Hệ thống phúc lợi xã hội ở Đan Mạch phát triển mạnh đã tăng cảm giác an toàn và làm cho người dân cảm thấy thoải mái, luôn tin rằng nếu họ thất nghiệp hoặc bị ốm, xã hội sẽ hỗ trợ và giúp đỡ họ hồi phục.
                                                                                Phong Vân

Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016

XIN MỜI XẢ XÌ - TRÉT

  Câu chuyện dưới đây xảy ra ở TQ nhưng tôi chắc ở VN ta cũng không thiếu những câu chuyện tương tự như thế này.

  Giúp tôi thanh toán?’ Truyện ngắn cho thấy xã hội Trung Quốc tha hoá đến mức nào




Câu chuyện từng đoạt giải truyện hay trong năm tại Trung Quốc cho thấy một đất nước hào nhoáng bề ngoài nhưng lại mục rỗng từ bên trong, người người lợi dụng nhau chỉ vì một chút lợi nhỏ.
Họp lớp, sau khi tốt nghiệp rất nhiều bạn học của tôi đều đã thành danh, có sự nghiệp, có địa vị trong xã hội. Còn tôi thì mãi vẫn chỉ là nhân viên đồ hoạ trong nhà máy, hai vợ chồng tôi đều dựa vào đồng lương ít ỏi mà sống qua ngày. Tôi vốn dĩ cũng không muốn tham gia, nhưng vì sự nhiệt tình của bạn bè không nỡ từ chối, chỉ còn cách nhận lời tham gia. Chồng tôi thì đang giúp con trai ôn thi, con trai tôi chuẩn bị vào cấp hai, gần đây chồng tôi chạy ngược chạy xuôi để tìm trường cho con nhưng tới nay vẫn chưa được. Ngắm nhìn con một lúc rồi tôi một mình ra khỏi nhà.
Khách sạn Thiên An là một nhà khách sạn cao cấp. Khi tôi tới nơi, mọi người đã tụ tập đông đủ, chưa rượkịp ngồi xuống, mọi người tấp lập, mỗi người một tấm danh thiếp phi tới, vừa nhìn, người thì không phải là tổng giám đốc thì là trưởng phòng. Ngay cả A Quân, trước đây thành tích học tập luôn kém nhất vậy mà giờ đã là sở trưởng.

Nhìn nhân viên phục vụ mang thức ăn lên mà tôi hoa mặt chóng mày, than cho số phận của mình. Đơn giản chỉ bữa ăn tối nay, ít nhất 3 tháng lương của tôi may ra mới đủ. A Quân giống như một người chủ bữa tiệc, không ngừng gắp thức ăn và rót rượu cho mọi người, miệng còn không ngừng nói: “Mọi người cứ việc ăn uống no say, hôm nay tất cả tôi bao hết“, mọi người cũng ăn uống rất nhiệt tình. Từng vòng từng vòng, rượu hết lại đầy, mọi người chúc tụng nhau, nói chuyện vang trời rập đất. Đến khi, cơm no rượu say, trời cũng không còn sớm nữa, lúc này cũng là lúc tiệc nên tàn, nhưng mà ai thanh toán? Tôi nhìn mọi người, hầu như tất cả đều không một ai muốn hào phóng thanh toán. Lúc này A Quân rút điện thoại gọi một hồi, đầu dây bên kia bắt máy, A Quân liền nói: “Tiểu Lý, tối nay có bắt được người khu ăn chơi tệ nạn trá hình chưa?Ồ, tốt tốt, túm đại một đứa đưa tới khách sạn Thiên An thanh toán tiền cho tôi“, nói xong, anh ta đắc ý cất điện thoại vào trong túi, mọi người thấy vậy cùng cười nói rôm rả.
Chưa đến 15 phút sau, một người trung tuổi đến, nhìn phiếu thanh toán, không ngừng chau mày nhăn mặt, xem ra số tiền mang theo không đủ trả. Ông ta rút điện thoại ra: “Liệu Công phải không? Tôi là Mã hiệu trưởng, việc con trai anh muốn chuyển đến trường tôi, hôm nay tôi đã giải quyết xong rồi… nhưng mà tối nay tôi mời bạn bè ăn cơm, anh đến đây thanh toán cho tôi? Ở phòng 203, khách sạn Thiên An…” sau 20 phút, có người gõ cửa, khi cửa vừa mở, tôi thực sự muốn ngất xỉu… hoá ra đó là chồng mình.
Liệu Công chuẩn bị vào thanh toán tiền, cô phục vụ nói: “Chào anh, tổng cộng là 9,888 tệ (khoảng 32,327,000 đồng) nếu anh muốn thanh toán qua thẻ thì mời theo tôi xuống dưới quầy lễ tân.” Liệu Công vừa nghe thấy số tiền thì toát hết mồ hôi: “Trời ạ, ăn một bữa cơm gì mà hết nhiều tiền vậy chứ, tôi làm gì có thẻ, mà tiền lại không mang nhiều như vậy, phải làm sao bây giờ?” Chân bước vô định, Liệu Công đi theo cô phục vụ xuống quầy lễ tân.
Vừa bước xuống quầy lễ tân, đột nhiên có người vỗ vai, Liệu công quay người lại, hoá ra là Lý tiểu thư. Lý tiểu thư vừa nhìn thấy Liệu công thì hào hứng vô cùng: “Ai da! Anh yêu, anh đến đây ăn cơm cũng không thông báo cho em một tiếng, thật là ghét quá đi.” Liệu Công và Lý tiểu thư hơn một năm trước đây tình cờ quen nhau qua mạng, hai người nói chuyện rất vui vẻ, Lý tiểu thư tiền thì không thiếu, chỉ có thiếu mỗi Liệu Công, còn Liệu Công thì lại quá nhút nhát. Lý tiểu thư thì ngược lại mạnh bạo theo đuổi, Lý tiểu thư nói: “Anh làm gì mà đứng đây vò đầu gãi tai vậy, định làm gì hả?” Liệu Công trả lời: “Tôi mời bạn ăn cơm, nhưng mà không mang đủ tiền, thẻ lại không có, đang không biết phải làm sao?”, “Bao nhiêu tiền?”, “9,888 tệ“, “Ài…Việc nhỏ như vậy có gì mà anh phải lo lắng.” Lý tiểu thư móc điện thoại trong túi ra gọi điện: “Cha nuôi à, cha đang ở đâu vậy? Con cùng bạn học cũ ăn cơm, quên mang tiền, bây giờ phải làm sao đây? Con đang ở phòng 203, khách sạn Thiên An. Cha mau đến đây đi, không nhiều, chỉ có hơn hai mươi nghìn tệ. Cái gì? … Cha không đến tý nữa con đến văn phòng tìm cha xem cha phải làm sao?
Cục trưởng Ngô cúp điện thoại của cô bồ nhỏ, bước ra khỏi phòng họp, gọi điện cho sở trưởng A Quân: “Tôi bây giờ đang chủ trì cuộc họp Trung thành như sơn, cảm ơn như phụng hiến, không có cách nào rời khỏi được. Tôi có khách đang ăn cơm ở phòng 203, khách sạn Thiên An, cậu nhanh chóng tới đó thanh toán cho tôi, không được chậm trễ!
                                                             Minh Vũ biên dịch

Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2016

THÔNG TIN KHOA HỌC CÔNG NGHỆ CHẤN ĐỘNG

Trung Quốc chế tạo thành công động cơ không nhiên liệu của Nasa


Động cơ Emdrive dường như đang phá vỡ tất cả định luật vật lý
Một phiên bản của động cơ không cần nhiên liệu được xem là “bất khả thi” trong vật lý được các nhà khoa học Trung Quốc thử nghiệm thành công.Từ lâu, các nhà khoa học Nasa đã mơ ước sáng tạo ra được động cơ không sử dụng bất kỳ nguyên liệu hay đầu phóng tên lửa truyền thống nào bên trong. Nhiều học giả cho cho rằng điều đó là “không tưởng” hoặc “bất khả thi” .
Tuy nhiên tiến sĩ Chen Yue, trưởng bộ phận truyền thông vệ tinh tại Cast, cho biết: “Kết quả thử nghiệm được NASA công bố hồi tháng 11 xác nhận sự tồn tại của công nghệ này. Chúng tôi đã phát triển thành công vài mô hình động cơ”.
“Chúng tôi thực hiện nhiều thí nghiệm để hoàn thành động cơ đẩy ở quy mô siêu nhỏ, cũng như trải qua quá trình kéo dài vài năm để tìm ra các nhân tố ảnh hưởng. Chúng tôi xác nhận động cơ dạng này vẫn có thể hoạt động trong vũ trụ”.
Ngày 19/12 vừa qua, các nhà khoa học ở Viện Hàn lâm Công nghệ Vũ trụ Trung Quốc cho biết phiên bản động cơ mang tên EmDrive đang được thử nghiệm trong phòng thí nghiệm trạm vũ trụ Thiên Cung 2 trên quỹ đạo Trái Đất.
Trên thực tế, nếu không sử dụng nhiên liệu, một động cơ không thể hoạt động được do trái với Định luật 3 Newton, trong đó cho rằng lực không xuất hiện riêng lẻ mà xuất hiện theo từng cặp động lực – phản lực. Nói cách khác, lực chỉ xuất hiện khi có sự tương tác qua lại giữa hai hay nhiều vật với nhau và cặp lực này có cùng độ lớn nhưng ngược chiều nhau.
Vậy động cơ EM Drive hoạt động như thế nào?
Giả sử bạn đang đứng bên trong một hộp kim loại ngoài vũ trụ, trên tay bạn cầm một quả bóng rổ. Bạn liên tiếp ném quả bóng rổ về một mặt tường của hộp kim loại, mỗi lần ném do tác động của sự va chạm của bóng rổ tới mặt hộp, khối hộp cùng với bạn sẽ gia tăng 1 chút tốc độ.
 Ném càng mạnh, càng nhiều, dĩ nhiên gia tốc tăng càng nhanh.
Ném càng mạnh, càng nhiều, dĩ nhiên gia tốc tăng càng nhanh.
Tuy nhiên khi quả bóng dội lại và bạn bắt được, theo định luật thứ ba của Newton, chân của bạn và ma sát của nền sắt sẽ tạo ra một lực ngược so với tác động của quả bóng vào tường sắt và như vậy cả hộp sắt của bạn “dậm chân tại chỗ“.
Động cơ của nhà vật lý học người Anh đã tìm ra cách để khi quả bóng dội lại, lực tác động lên hộp sắt hoàn toàn tiêu biến và như vậy gia tốc của hộp sắt và bạn cứ gia tăng mãi mà không cần băn khoăn về nhiên liệu.
Nguyên mẫu động cơ EmDrive.
Nguyên mẫu động cơ EmDrive. (Ảnh: Roger Shawyer).

   Trong buổi hội thảo tại Bắc Kinh, các chuyên gia của Cast, công ty con thuộc Tổng Công ty Khoa học Hàng không Vũ trụ Trung Quốc (CASC), tuyên bố được chính phủ Trung Quốc trợ cấp tiền nghiên cứu công nghệ từ năm 2010 và thiết bị do họ phát triển đang được thử nghiệm trên quỹ đạo thấp của Trái Đất.
   Tuy nhiên theo như Li Feng, giám đốc thiết kế của Cast, phiên bản động cơ của họ mới tạo ra lực đẩy khoảng vài milinewton. Để hoạt động được trên vệ tinh, lực đẩy phải đạt khoảng 0,1-1 Newton. “Công nghệ này đang bước vào giai đoạn tiếp theo, với mục đích áp dụng trên các vệ tinh hiện nay càng nhanh càng tốt. Dù còn nhiều khó khăn nhưng chúng tôi tin chắc có thể làm được”, Li Feng chia sẻ.
Động cơ EmDrive sử dụng hoàn toàn năng lượng Mặt Trời tạo ra lực đẩy bằng cách để vi sóng va đập liên tục với thành buồng chứa. Nó có khả năng tăng vận tốc lên tới 9,4% vận tốc ánh sáng, nghĩa là có thể bay tới sao Hỏa trong vòng 70 ngày, tới hệ sao Alpha Centauri cách Trái Đất 4,37 năm ánh sáng sau 92 năm, theo NASA.
Ý tưởng về động cơ này do nhà nghiên cứu người Anh Roger Shawyer lần đầu đưa ra năm 1993. 4 phòng thí nghiệm độc lập đã nghiên cứu thêm ý tưởng này, trong đó có Cơ quan Hàng không Vũ trụ Mỹ (NASA). Nhóm nghiên cứu Eagleworks của NASA từng tuyên bố sẽ ra mắt thiết kế động cơ EmDrive trong tháng 12/2016.
Thanh Long tổng hợp

Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016

TRUMP TUYỂN ĐỘI NGŨ

  Qua việc chọn đội ngũ giúp việc có thể thấy D. Trump đang tiến tới thực hiện chính sách mà ông đã tuyên bố trong quá trình tranh cử. 

Cố vấn hàng đầu của Trump là tác giả cuốn sách ‘Chết bởi Trung Quốc’



Tổng thống đắc cử Hoa Kỳ Donald Trump đã lựa chọn ông Peter Navarro, một nhà kinh tế có đường lối cứng rắn về Trung Quốc, làm đứng đầu cơ quan mới thành lập mang tên Hội đồng Thương mại Quốc gia Nhà Trắng.
Ông Navarro là một nhà tư vấn đầu tư và là tác giả của một số cuốn sách nổi tiếng, bao gồm “Chết bởi Trung Quốc” (Death by China)“Ngọa hổ: Chủ nghĩa quân phiệt của Trung Quốc có nghĩa gì với thế giới” (Crouching Tiger: What China’s Militarism Means for the World). 
Cuốn sách ‘Chết bởi Trung Quốc’ đã được chuyển thể thành một bộ phim tài liệu sống động mô tả mối đe dọa mà Trung Quốc đặt ra đối với nền kinh tế Mỹ cũng như tham vọng của Bắc Kinh trong việc trở thành cường quốc kinh tế – quân sự áp đảo tại Châu Á.

Ông Peter Navarro, tác giả cuốn ‘Chết bởi Trung Quốc’ (Ảnh: UCI)
Theo Reuters, nhóm của ông Trump ca ngợi ông Navarro là một nhà kinh tế “nhìn xa trông rộng”, người sẽ “xây dựng các chính sách thương mại mà có thể rút ngắn lại thâm hụt thương mại của chúng ta, mở rộng sức tăng trưởng của chúng ta, và giúp ngăn chặn việc làm di cư khỏi đất nước chúng ta.”
Trong bản thông cáo của nhóm chuyển giao vào hôm 21/12, ông Trump cho biết: “Tôi đã đọc một cuốn sách của Peter về các vấn đề thương mại của Mỹ vài năm trước và tôi rất ấn tượng trước những lập luận rõ ràng và sự kỹ lưỡng trong bài nghiên cứu của ông ấy”.
“Ông ấy đã tiên đoán những tác hại gây ra bởi toàn cầu hóa đối với người lao động Mỹ và đã đưa ra một con đường tiến về phía trước để phục hồi tầng lớp trung lưu của chúng ta. Ông ấy sẽ đảm đương một vai trò thiết yếu trong chính quyền của tôi với tư cách là một cố vấn thương mại.”

Ông Navarro cầm một cuốn ‘Chết bởi Trung Quốc’ (Ảnh: Đại Kỷ Nguyên)
Bản thông cáo cho biết Hội đồng Thương mại Quốc gia Nhà Trắng được thành lập với mục đích tư vấn cho Tổng thống Trump về hoạt động đàm phán thương mại, có chức năng điều phối các cơ quan khác, hỗ trợ lao động thất nghiệp, đồng thời dẫn dắt chương trình “Mua hàng Mỹ, Thuê người Mỹ” của ông Trump.
Hội đồng này sẽ làm việc với Hội đồng An ninh Quốc gia, Hội đồng Kinh tế Quốc gia và Hội đồng Chính sách Nội địa.
Ông Navarro, 67 tuổi, là một giảng viên tại Đại học California và đã tư vấn cho ông Trump trong chiến dịch tranh cử.
“Tôi rất vinh dự khi có nhận cơ hội phục vụ tổng thống đắc cử và quốc gia này, tư vấn về chính sách tái cân bằng thương mại của chúng ta, tái xây dựng cơ sở công nghiệp của chúng ta, và khôi phục lại sức mạnh quốc gia toàn diện của Mỹ bằng cách làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại” ông Navarro cho biết trong bản công bố, theo Business Insider.
Ông Navarro cũng từng đề xuất một hoạt động hợp tác với Đài Loan, trong đó có việc hỗ trợ chương trình phát triển tàu ngầm, theo Reuters. Trung Quốc coi Đài Loan là một tỉnh ly khai và có thể lấy lại bằng vũ lực.

Tổng thống đắc cử Donald Trump và lãnh đạo Đài Loan Thái Anh Văn 
Theo Reuters, ông lập luận rằng Washington nên ngừng đề cập đến chính sách “một Trung Quốc”, nhưng ông đã ngừng gợi ý rằng Washington nên công nhận Đài Bắc, nói rằng: “Không cần thiết phải chọc tay vào chú gấu Panda”.
Tổng thống đắc cử Trump gần đây đã khiến Trung Quốc nóng mặt khi ông nhận cuộc điện đàm từ lãnh đạo Đài Loan Thái Anh Văn, một điều không có tiền lệ trong gần 4 thập kỷ qua. Không lâu sau, ông lại khiến Bắc Kinh bất bình khi chất vấn về chính sách “một Trung Quốc”.
                                                                           Mai Lan

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2016

LỜI KÊU GỌI ĐÁNG HOAN NGHÊNH

Bộ trưởng Malaysia kêu gọi ASEAN đoàn kết về Biển Đông để Trung Quốc ‘không thể coi thường’


Bộ trưởng Quốc phòng Malaysia Hishammuddin Hussein (Ảnh: MINDEF)


Bộ trưởng Quốc phòng Malaysia Hishammuddin Hussein hôm qua kêu gọi Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) liên kết với nhau về vấn đề Biển Đông nhằm ngăn chặn các cường quốc lớn kiểm soát tình hình chính trị trong khu vực.
Theo trang tin Today, ông Hussein nhận định: “Nếu đứng riêng rẽ, chúng ta không thể đối mặt với họ, nhưng là một liên minh gồm 10 quốc gia, tôi tin rằng ngay cả Trung Quốc cũng không thể coi thường chúng ta hay phớt lờ lập trường của chúng ta”.
Ông cho biết Malaysia kiên quyết chống lại hoạt động gia tăng các thiết bị quân sự tại Biển Đông, dù điều đó có nghĩa họ phải là đứng lên chống lại Hoa Kỳ và Trung Quốc.
Ông Hishammuddin nói rằng Đô đốc Hải quân Hoàng gia Malaysia Ahmad Kamarulzaman Ahmad Badaruddin đã được bổ nhiệm làm đại diện của Malaysia về các tranh chấp lãnh thổ. “Ông ấy sẽ là nhân vật mũi nhọn của chúng tôi có liên hệ trực tiếp tới cả Hoa Kỳ và Trung Quốc.”, Bộ trưởng Quốc phòng cho biết.
ổn định, không bị ảnh hưởng từ những toan tính địa chính trị của các siêu cường”.Ông Hishammuddin nói rằng các nước thành viên ASEAN cũng cần hành động để ngăn chặn phát sinh căng thẳng với nhau.
Về phần của Malaysia, ông cho rằng hải quân cần phải tăng cường các hoạt động giám sát để ngăn chặn các sự cố liên quan đến ngư dân hoặc cơ quan hàng hải trong khu vực.
Ông nói: “Chúng tôi hy vọng rằng điều này sẽ đảm bảo cho khu vực của chúng ta được an toàn và
Theo Today, tình đoàn kết của ASEAN đã bị nghi vấn sau khi một tuyên bố chung của các bộ trưởng ngoại giao hồi tháng 7 không có đề cập cụ thể nào về phán quyết của Tòa Trọng tài thường trực quốc tế. Phán quyết này thẳng thừng bác bỏ tuyên bố chủ quyền ‘đường lưỡi bò’ của Trung Quốc trên Biển Đông. Today cho biết một số quốc gia thành viên ASEAN đã phải nhượng bộ lập trường về Biển Đông trước áp lực của Trung Quốc.
Chủ đề Biển Đông trở nên căng thẳng trong những ngày gần đây sau một số diễn biến mới.
Hôm 15/12, tàu chiến Trung Quốc đã bắt giữ thiết bị không người lái dưới nước (UUV) của Mỹ. Tổng thống đắc cử Hoa Kỳ Donald Trump gọi đây là hành vi ‘ăn cắp’, mặc dù Bắc Kinh tuyên bố sẽ trả lại thiết bị này.
Trước đó một ngày, Tư lệnh Thái Bình Dương Harry Harris tuyên bố Mỹ sẵn sàng đối đầu với Trung Quốc trên Biển Đông.
Cũng hôm 14/12, Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế của Hoa Kỳ tiết lộ Trung Quốc đã trang bị nhiều hệ thống vũ khí trên tất cả 7 hòn đảo nhân tạo mà họ xây dựng trên Biển Đông.
Theo Today, ông Hishammuddin tuyên bố hôm 16/12 rằng ông sẽ viết thư cho người đồng cấp Trung Quốc để đề nghị giải thích về việc này, bất chấp các dấu hiệu cho thấy Thủ tướng Malaysia đang chuyển hướng hợp tác về phía Bắc Kinh.
                                                                       Mai Lan

Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2016

CĂNG RỒI ĐÂY !

  Tổng thông OBAMA đã cảnh báo Tổng thống đắc cử D. Trump rằng TQ coi vấn đề Đài loan còn quan trọng hơn vấn đề Biển Đông và TQ sẽ phản ứng rất mạnh mẽ nếu Mĩ vi phạm nguyên tắc một TQ của họ. Và đây là dấu hiệu đầu tiên!

Trung Quốc ‘trộm’ thiết bị của Mỹ nhằm để ‘nắn gân’ ông Trump?



Chuyên gia quân sự của Mỹ cho rằng việc Trung Quốc lấy đi thiết bị không người lái của Hải quân Mỹ hôm 15/12 có thể là một tín hiệu ‘nắn gân’ Tổng thống đắc cử Donald Trump.
Vụ việc xảy ra tại Biển Đông, trong khi chiếc tàu hải dương học của Mỹ dừng lại để thu hồi hai thiết bị bay dưới nước thì tàu hải quân Trung Quốc thả một chiếc thuyền nhỏ chạy đến trước, lấy mất một trong hai chiếc UUV.
Phía Mỹ cho rằng họ đang hoạt động trên vùng biển quốc tế hợp pháp và coi hành động của Trung Quốc là “lấy đi tài sản của Mỹ”. Phát ngôn viên Lầu Năm Góc nói: “Nó là của chúng tôi, và nó được viết rõ ràng là của chúng tôi và chúng tôi muốn lấy lại nó. Chúng tôi muốn rằng điều này sẽ không xảy ra một lần nào nữa”.
Trong khi đó giới chuyên gia cho rằng hành động này không đơn giản như vậy, mà đây là tín hiệu của Trung Quốc gửi đến cấp cao hơn ở Mỹ.
Ông Harry Kazianis, giám đốc Trung tâm Lợi ích Quốc gia (Mỹ) bình luận: “Từng biết về các quan chức quân sự Trung Quốc trong nhiều năm và cách truyền tải mệnh lệnh từ trung tâm quyền lực cao nhất ở Bắc Kinh xuống đến các tư lệnh quân đội, tôi cho rằng đây là động thái leo thang mới của Trung Quốc. Họ phản ứng lại cuộc điện đàm của Tổng thống đắc cử Trump với Đài Loan”.
Ông Trump đã có cuộc điện đàm với Tổng thống Đài Loan, bà Thái Anh Văn, và việc này phá vỡ truyền thống ngoại giao hàng thập kỷ qua. Chưa từng có Tổng thống Mỹ nói chuyện với một người lãnh đạo Đài Loan kể từ khi Mỹ bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc vào năm 1979. Trung Quốc coi Đài Loan như một tỉnh chia tách, mà không phải là một quốc gia.
Tuy cả ông Trump và bà Thái đều giảm nhẹ ý nghĩa của cuộc gọi, nhưng Trung Quốc tiếp tục chính thức chỉ trích Mỹ.
Theo trang tin The Hill (Mỹ), ông Kazianis cũng cho rằng Trung Quốc sẽ thử khiêu khích chính phủ Trump khi ông nắm quyền vào tháng 1/2017, như cách họ đã làm với các đời Tổng thống Mỹ trước kia.
Kazianis dự đoán Trung Quốc sẽ tuyên bố một vùng nhận dạng phòng không trên Biển Đông, như họ đã làm trên biển Hoa Đông vào năm 2013, để thử thách chính quyền ông Trump trong 6 tháng nắm quyền. Nếu xảy ra, động thái này sẽ khiến cả Mỹ và các nước láng giềng Trung Quốc lâm vào tình trạng căng thẳng leo thang về tranh chấp lãnh thổ.
Ông nói: “Trung Quốc từng thử thách Tổng thống George W. Bush trong 77 ngày từ khi ông nhậm chức năm 2001. Khi đó máy bay chiến đấu của Trung Quốc đã va chạm với máy bay do thám Mỹ, gọi là vụ việc EP-3”.
Ông cho biết thêm: “Ngoài ra, Trung Quốc từng thử Tổng thống Obama trong 44 ngày kể từ khi nhậm chức. Lúc đó, tàu của Trung Quốc bao vây tàu hải quân Mỹ. Nhiều khả năng họ sẽ làm vậy với ông Trump”
Cựu đô đốc Hải quân Mỹ, ông James Stavridis, từng dự đoán từ đầu năm nay rằng các đối thủ của Mỹ như Trung Quốc, Nga, Iran và Triều Tiên sẽ gia tăng các hành động khiêu khích để thử thách chính phủ mới.
Ông cho rằng các nước đó sẽ thử xem giới hạn kiềm chế của Mỹ đến đâu, vì vậy đây sẽ là một giai đoạn khó khăn. Cựu đô đốc nói: “Sẽ không tránh khỏi một giai đoạn thử thách sau khi chính phủ mới nắm quyền. Vì vậy cần có sự cảnh giác cao và liên tục khẳng định chúng ta sẽ không tha thứ cho các hành vi đối đầu, khi căng thẳng gia tăng”.
Ông Kazianis đồng tình với đánh giá trên: “Rõ ràng Trung Quốc đang cố thử thách Mỹ theo một cách mà Washington rất khó đáp trả. Trong vụ lấy trộm một thiết bị không người lái, Mỹ có rất ít lựa chọn khả thi ngoại trừ yêu cầu Trung Quốc trả lại, hay leo thang khiến tình hình căng thẳng hơn”.
                                                                         Dương Minh

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2016

TẠI SAO TIME CHỌN D. TRUMP LÀ NHÂN VẬT CỦA NĂM 2016 ?


Lê Sơn 15.12. 2016


Tổng thống Mỹ tân cử Donald Trump, nhà tỷ phú kinh doanh địa ốc chưa từng có kinh nghiệm hoạt động chính trị, đã thu hút sự chú ý của toàn thế giới qua một cuộc tranh cử nhiều bất bình thường và cuối cùng đi đến thành công, được tạp chí Time chọn làm “Nhân Vật Của Năm 2016.”
Trang bìa tờ Time, số loan báo Donald Trump là “Person of the Year” 2016. (Hình: Chụp lại từ Time Magazine)
Theo truyền thống bắt đầu từ năm 1927, tạp chí nổi danh này chọn một cái gì tiêu biểu có ảnh hưởng nhất đến thời sự trong năm, để gọi là “Person of the Year,” mặc dầu không nhất định phải là một cá nhân, mà có thể là một tập thể hay một sáng kiến, một ý tưởng đặc biệt, hoặc một trào lưu nào đó.
Năm nào cũng đều có những bất đồng ý kiến và tranh cãi về chọn lựa của tờ Time, nhưng nhật báo New York Times cho rằng năm nay không ai ngạc nhiên với sự chọn lựa như thế. Trong vòng 20 năm, trang bìa của Time đã 10 lần in hình ông Donald Trump. Năm 2016, tạp chí này có nhiều bài phóng sự, tích cực cũng như tiêu cực, viết về ông Trump. Tháng Giêng, ông là người “có tiểu sử đặc sắc nhất,” Tháng Tám, khi cuộc tranh cử của ông đi tới một giai đoạn thảm hại nhất, tờ tạp chí này hình in nơi trang bìa hình biếm họa bộ mặt ông Trump “đang chảy rữa” (melting down).

Tờ Independent nói rằng việc tờ Time phong ông Trump là nhân vật của năm làm rất nhiều người tức giận, trong khi những người ủng hộ ông Trump thì vui mừng coi đó như một thắng lợi lớn. Theo tờ báo này, những phản ứng ấy đều lạc hướng, vì cả hai giới người này đã không hiểu rõ ý nghĩa “Person of the Year” của Time. Tờ Independent giải thích rằng, tạp chí Time không vinh danh nhân vật họ chọn lựa mà chỉ “nhìn nhận rằng cá nhân ấy đã gây tác động lớn nhất về chính trị và (hoặc) văn hóa. Ðây là một người, một nhóm, một sự kiện hay một tư tưởng, ‘có ảnh hưởng lớn nhất trong năm,’ không phán đoán theo mẫu mực tốt nhất hay tệ nhất,” mà chỉ theo thực tế.

“Person of the Year” đầu tiên, năm 1927, là Charles Lindberg, phi công Mỹ đầu tiên bay qua Ðại Tây Dương. Năm ngoái là bà Thủ Tướng Ðức Angela Merkel vì chính sách mở cửa trong sự đối phó với cuộc khủng hoảng di dân ở Âu Châu. Năm 2014 là những người chiến đấu chống dịch bệnh Ebola. Có thể mọi người đều đồng ý với các chọn lựa ấy.

Hầu hết các tổng thống Mỹ từng được tạp chí Time chọn lựa. Tổng Thống Barack Obama hai lần là “Person of the Year,” năm 2008 khi ông thắng cử vẻ vang và năm 2012 khi ông tái đắc cử. Tổng Thống Franklin Roosevelt là người duy nhất ba lần được Time chọn. Những nhân vật nước ngoài như Mikhai Gorbachev, Ðặng Tiểu Bình, Vladimir Putin, Giáo Chủ Ayatollah Khomeini của Iran từng được tờ Time chọn. Nhưng các nhà lãnh đạo độc tài đầy tai tiếng, trong số đó có Adolf Hitler, Joseph Stalin, cũng đã là “Nhân Vật Của Năm” của Time.

Bà Nancy Gibbs, chủ bút tờ Time, viết: “Ðây là lần thứ 90 chúng tôi chọn ‘Person of the Year,’ người gây được ảnh hưởng lớn, tốt nhất hay xấu nhất, đối với những sự kiện trong năm. Vậy thì năm nay, đó là tốt nhất hay tệ nhất? Quốc gia chúng ta bất đồng ý kiến sâu sắc về câu trả lời. Nhưng năm 2016 là năm mà ông Trump nổi lên, năm 2017 là năm ông cầm quyền. Giống như các nhà lãnh đạo mới đắc cử, ông có cơ hội để thực hiện những lời hứa và thách thức sự mong đợi.”
Ông Trump tuyên bố trên chương trình “Today” của truyền hình NBC là “cảm thấy rất vinh dự được Time, tờ tạp chí có uy tín, phong tặng danh vị này.” Tuy nhiên, khi nói chuyện với những người ủng hộ tại Iowa trong khuôn khổ các chuyến đi “cám ơn cử tri,” ông tỏ ra không thích cụm từ “Person of the Year.” Theo lời ông nói: “Họ thường dùng cụm từ ‘Man of the Year,’ đúng hơn. Bây giờ Time dùng ‘Person,’ một từ chỉ con người chung chung, không xác định giới tính. Ðó là lối gọi có ‘điều chỉnh về chính trị.’ Phải không?”

Ông cũng phàn nàn về hàng chữ trên trang bìa tờ báo bên cạnh hình ông: “Donald Trump: President of the Divided States of America.” Ông tuyên bố tại Baton Rouge, Louisiana, hôm Thứ Sáu: “Tôi chưa là tổng thống. Tôi không chia rẽ đất nước này. Tôi sẽ tạo ra đoàn kết.”
Tờ Time chơi chữ khi viết tựa trên. Tên chính thức của nước Mỹ là “United States of America,” ở đây được thay bằng “Divided States of America,” “united” có nghĩa liên hiệp, thống nhất, đoàn kết trái với “divided” là phân hóa, chia rẽ. Có thể dịch là “Hiệp Chúng Quốc Mỹ Châu” và “Phân Liệt Quốc Mỹ Châu” (“chúng” và “liệt” đều có nghĩa là nhiều).

Tạp chí Time cố ý viết tựa đề ấy không có gì lạ.

Cuộc tranh cử tổng thống năm 2016 được coi là tồi tệ nhất trong lịch sử Mỹ, trong đó ông Trump đặt ra những tên lóng xấu xa, để hạ trực tiếp đối thủ. Ông cũng liên tiếp gây nên nhiều tranh luận bằng những phát biểu chống di dân, đả kích người Hồi Giáo và tỏ lộ sự thân thiện và gần gũi với những phần tử kỳ thị chủng tộc. Sự thắng cử của ông đưa đến một loạt các phong trào biểu tình phản đối trên toàn quốc. Thăm dò dư luận quần chúng mới nhất và nghiên cứu của Pew Research Center sau bầu cử cho biết ông chỉ được 34% tín nhiệm so với 60% chống, một mức tín nhiệm thấp nhất của các tổng thống từ trước đến nay khi bước vào Tòa Bạch Ốc.
Tờ Time nói rằng việc chọn ông Trump làm “Person of the Year” năm nay là kết quả của những sự thảo luận thẳng thắn và cởi mở, đồng thời là đơn giản nhất từ trước đến nay. Tuy nhiên, khi đề ra tựa đề như trên, chắc chắn tờ báo đã có sự cân nhắc trên mọi bình diện. Bà chủ bút Nancy Gibbs không che giấu mối hoài nghi về sự chia rẽ của nước Mỹ qua cuộc bầu cử. Bà viết: “Thành công trong sự thu hút cử tri ủng hộ bằng đường lối mị dân, dựa vào nỗi bất bình và sự sợ hãi của họ để vạch ra một văn hóa chính trị mới đánh đổ cái cũ. Ông Trump là ‘Nhân Vật Của Năm 2016’ của Time như thế.”

Thứ Hai, 12 tháng 12, 2016

CÓ PHẢI Ở SẠCH SẼ MAU CHẾT KHÔNG?

Ở sạch mau chết?

  • 3 tháng 12 2016

Vào đầu những năm 1890, Ernest Hankin đã nghiên cứu dịch tả ở hai bên bờ sông Hằng.
Những thi thể được người dân địa phương thả xuống dòng nước có thể biến con sông thành nguồn lây lan dịch bệnh xuống các thị trấn dưới hạ nguồn. Hankin đã chứng kiến điều này ở khắp châu Âu khi nguồn nước bị nhiễm khuẩn.
Tuy nhiên dọc hai bờ sông Hằng, dịch bệnh vẫn không lan rộng mà thay vào đó, giảm dần và sau đó biến mất.
Hankin kết luận rằng một cái gì đó bí ẩn trong nước đã giết chết các mầm bệnh trước khi chúng có thể gây ra thảm hoạ.
Tuy nhiên phải 20 năm sau, một nhà khoa học người Pháp mới phát hiện ra vị thần hộ mệnh là một loại 'thực khuẩn' (bacteriophages) - thứ vi khuẩn không gây hại cho con người nhưng lại có khả năng tiêu diệt vi khuẩn tả. Nó đã giúp thanh lọc nguồn nước trước khi vi khuẩn tả kịp ảnh hưởng đến những người tắm sông.

'Virus Ninja'

Dù từng bị các nhà khoa học phớt lờ, các "virus ninja" được cho là một ngày nào đó sẽ giúp cứu hàng triệu sinh mạng. Chúng được xem như là kho vũ khí mới giúp nhân loại chống lại những căn bệnh chết người.
Nhiều thập kỷ qua, con người đã phụ thuộc vào các loại thuốc kháng sinh như penicillin. Miễn là bạn không phải trẻ em, người già hoặc có thể chất yếu, bạn không cần phải lo ngại bị đứt tay, bầm dập hay tiểu phẫu.
Tuy nhiên trong lúc các loại thuốc kháng sinh ngày càng trở nên thịnh hành, vi khuẩn cũng bắt đầu tiến hoá để đáp trả và hậu quả của điều này đang trở nên đáng báo động.
Ngày nay, những vi khuẩn có khả năng chống lại thuốc kháng sinh đang cướp đi hàng trăm nghìn tính mạng mỗi năm và con số này có khả năng tăng lên 10 triệu vào năm 2050, theo một báo cáo năm 2014 của chính phủ Anh và tổ chức từ thiện y sinh Welcome Trust.
"Đó là số người chết vì ung thư ngày hôm nay, và nó không chỉ bao gồm những người lớn tuổi mà là bất cứ ai," Heather Hendrickson, từ Đại học Massey ở Auckland, New Zealand, nói.
"Những chấn thương nhỏ như vết trầy xước, quá trình sinh nở hoặc phẫu thuật hông - có khả năng sẽ khiến chúng ta nhiễm loại bệnh nhiễm trùng kháng thuốc kháng sinh," bà nói thêm. "Chúng ta đang quay về thời đại trước khi kháng sinh ra đời, khi mà tuổi thọ ngắn hơn bởi vì cơ thể không thể chống lại nhiễm trùng."
Nếu muốn tránh viễn cảnh ảm đạm ấy, chúng ta cần một giải pháp triệt để - và Hendrickson nghĩ rằng chúng ta cần nghiên cứu những thực khuẩn đã cứu mạng người dân hai bờ sông Hằng.
So với các sinh vật cao cấp hơn, thực khuẩn là một thứ khá khiêm tốn: Một tập hợp các protein có khả năng xâm nhập vào vi khuẩn, sau đó chiếm lĩnh cơ chế phân thân của vi khuẩn để sinh sôi ra đông gấp hàng trăm lần, rồi phát nổ từ trong các tế bào chết. Cơ thể con người - đặc biệt là phần mũi - cũng chứa nhiều thực khuẩn có khả năng tiêu diệt vi khuẩn trong không khí mà chúng ta hít vào.
Và có rất nhiều lý do tại sao thực khuẩn đang mang lại nhiều hy vọng cho các bác sỹ muốn tiêu diệt vi khuẩn có khả năng chống thuốc kháng sinh.
Hendrickson chỉ ra rằng chúng đông hơn vi khuẩn gấp 10 lần. "Mỗi gram đất có nhiều thực khuẩn hơn số người trên Trái Đất," bà nói với BBC Future trong một cuộc phỏng vấn.
Bên cạnh đó, các thực khuẩn chi tấn công những mục tiêu nhất định. Đây là yếu tố vô cùng quan trọng. Các bác sỹ đang nhận ra rằng các vi sinh vật trong cơ thể có thể đóng vai trò quan trọng cho sức khoẻ, bảo vệ chúng ta khỏi bệnh suyễn và thậm chí cân bằng chất dẫn truyền thần kinh để giúp ta có tinh thần khoẻ mạnh.
Các thuốc kháng sinh không thực sự nhắm đến một loại vi khuẩn đặc biệt nào và có thể tiêu diệt cả những vi khuẩn có lợi. "Chúng phát nổ trong cơ thể như một quả bom nguyên tử," Hendrickson nói.
Trong khi đó, các thực khuẩn hoạt động như những lính bắn tỉa thiện chiến, tiêu diệt từng mục tiêu một mà không làm hại đến các đồng minh.
Sự đa dạng của các thực khuẩn, cộng với các tính năng đặc biệt của chúng, khiến chúng có nhiều tiềm năng. Tuy nhiên điều này cũng khiến công cuộc nghiên cứu của các nhà khoa học như Hendrickson trở nên khó khăn vì họ phải tìm cách phân loại chúng cũng như các bệnh nhiễm trùng mà chúng có thể chữa.
Hendrickson đang hợp tác với các sinh viên của mình để phân loại các thực khuẩn được tìm thấy trong đất tự nhiên. Sau khi đã xây dựng hồ sơ cho từng loại thực khuẩn, họ cũng cần tìm một cách an toàn để chắt lọc và lưu trữ chúng. Các thực khuẩn khá mong manh và dễ biến tính theo thời gian. Họ cũng sẽ phải kiểm tra và đảm bảo rằng chúng không kèm theo các phản ứng phụ. Một ví dụ là chúng có khả năng sẽ kích hoạt hệ thống miễn dịch và gây ra các bệnh dị ứng ngoài ý muốn.
Hiện nay, các nước Đông Âu đang dẫn đầu trong công cuộc nghiên cứu thực khuẩn, bà nói. Nhiều nước trong số này đã tiếp tục đào sâu vào các thực khuẩn trong lúc phương Tây chuyển sang dùng thuốc kháng sinh.
"Sau Bức Màn Sắt, Georgia, Nga và Ba Lan đã sử dụng thực khuẩn như một loại thuốc trong suốt thời gian qua," bà nói. Chúng được sử dụng trên chiến trường. "Đã có nhiều chuyện kể về những người lính mang theo các lọ thực khuẩn theo họ vào chiến trận."
Đáng tiếc là nghiên cứu này không được đăng tải trên các tạp chí y khoa tiếng Anh và không được nhiều nhà khoa học ở phương Tây biết đến. Đây là điều mà Hendrickson hy vọng sẽ có thể thay đổi thông qua sự hợp tác. Mới đây, một bác sỹ sử dụng thực khuẩn để trị liệu đã liên lạc với bà sau một sự kiện khoa học mà bà tham gia tại Sydney.
Ở phương Tây, một trong những cuộc thử nghiệm lớn sẽ sử dụng băng vết thương chứa nhiều thực khuẩn để ngăn chặn nhiễm trùng ở những nạn nhân bị bỏng.
Hindrickson đã thuật lại nhiều trường hợp điều trị bằng thực khuẩn thành công, trong đó câu chuyện của Alfred Gerler, một người bị chấn thương nghiêm trọng ở mắt cá chân trong lúc leo núi.
Vết nhiễm trùng của ông trầm trọng tới mức thuốc kháng sinh trở nên vô tác dụng và ông ban đầu đã đối mặt với khả năng phải cưa chân. Tuy nhiên sau 10 ngày điều trị bằng thực khuẩn, ông đã hoàn toàn hồi phục.
"Đây là một công cụ đầy hứa hẹn," Hendrickson nói. "Và chúng ta chỉ mới bắt đầu tìm hiểu nó."

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2016

CHUYỆN KỂ CỦA NGƯỜI TÌNH CỦA FIDEL

Đăng bởi Elvis Ất on Monday, December 5, 2016 | 5.12.16


Người tình cũ Fidel: Castro ghét cả Mác lẫn Lênin
Fidel Castro và Evelyne Pisier tại Cuba năm 1964. Ảnh tư liệu cá nhân.
« Một hôm Fidel đã cười thú nhận với tôi là chưa bao giờ ưa cả Lênin lẫn Mác với câu chuyện đấu tranh giai cấp và chuyên chính vô sản ngu xuẩn, nhưng ông buộc lòng phải tiếp tục chấp nhận trợ giúp của Liên Xô ».

Evelyne Pisier sinh năm 1941 tại Hà Nội, hiện là nhà văn nữ và giáo sư đại học Pháp. Cha là Georges Pisier, quan chức cao cấp Pháp đóng tại Hà Nội thời Pháp thuộc. Sau khi Nhật chiếm Đông Dương, bà bị nhốt vào trại cải tạo bốn năm. Thiên tả và đấu tranh cho nữ quyền, năm 1964 bà có mặt trong đoàn sinh viên Pháp đến Cuba, và sau đó trở thành người yêu của Fidel Castro. Sau đây là bài viết của bà đăng trên Huffington Post ngày 27/11/2016 với tựa đề « Tôi 23 tuổi và bắt đầu cuộc tình kéo dài bốn năm với Fidel Castro ».
Sau thời thơ ấu và tuổi mới lớn đánh dấu bởi chủ nghĩa Pétain (1) và Maurras (2) của cha, tôi trở nên nổi loạn. Một sự nổi loạn đã dẫn tôi đến khuynh tả, chống chủ nghĩa thực dân và đế quốc, như nhiều người khác vào thời đó.
Từ cuộc biểu tình này sang cuộc biểu tình khác, chúng tôi chủ yếu tố cáo cuộc chiến tranh Algérie và Việt Nam. Và cũng như bao nhiêu người khác nữa, những người trẻ và ít trẻ hơn, từ Paris đến Santiago ở Chilê, từ California đến Đông Nam Á, qua châu Âu và châu Phi, chúng tôi đều nhiệt thành với cuộc cách mạng Cuba.
Và có cơ sở để nhiệt thành. Nghĩ đến khuôn mặt huyền thoại của Fidel Castro 26 tuổi đấu tranh chống nhà độc tài Batista tay sai của Mỹ, đến việc ông bị cầm tù, bài tự biện hộ « Lịch sử sẽ phán quyết tôi vô tội », về việc ông thành lập Phong trào 26/7, được trả tự do rồi đi lưu vong và cuộc đổ bộ tháng 12/1956 ; cho đến khía cạnh cũng huyền thoại không kém của Che Guevara trên chiếc tàu Granma ! Hơn một chục du kích bị hai ngàn lính của nhà độc tài mafia truy lùng. Và hai năm sau, họ đã khiến nhân dân nổi dậy và lật đổ Batista, dù chế độ này được Hoa Kỳ hỗ trợ.
Sau chiến thắng khó tin này, Fidel Castro tuyên bố : « Chủ nghĩa tư bản bóp nghẹt con người. Nhà nước cộng sản, với quan điểm toàn trị, bóp nghẹt quyền con người. Đó là nguyên nhân khiến chúng tôi không đồng ý với bên nào (…) Cuộc cách mạng này không mang màu đỏ, mà là màu xanh ô liu ». Ô liu, đó là màu đồng phục của du kích quân !
Vâng, có cơ sở để nhiệt thành. Fidel đề nghị dành ưu tiên hàng đầu cho giáo dục và y tế. Và chỉ trong vài năm, nạn mù chữ đã được giảm xuống, mọi người đều được chăm sóc y tế…Dễ hiểu vì sao Simone de Beauvoir (3), Jean-Paul Sartre(4), Agnès Varda (5), Chris Marker (6), Andy Warhol (7),François Maspero (8) và nhiều tên tuổi khác đều ngưỡng mộ.
Tôi đọc ngấu nghiến Federico Garcia Lorca (9) : « Iré a Santiago en un coche de agua negra »…Tóm lại, tôi chỉ mơ được đến Cuba…Một giấc mơ đã trở thành hiện thực năm 1964 khi Liên đoàn Sinh viên Cộng sản (UEC) tổ chức cuộc du hành đầu tiên cho sinh viên Pháp đến Cuba, do Bernard Kouchner chịu trách nhiệm. Chúng tôi đáp xuống Santiago một hôm trước ngày 26 tháng Bảy, khi Fidel Castro, trước một đám đông ấn tượng, đọc một bài diễn văn dài cũng hết sức ấn tượng.
Tôi sắp 23 tuổi, và bắt đầu câu chuyện tình kéo dài bốn năm. Fidel là một người tình hết sức dịu dàng. Và ngay cả nếu tôi không có chọn lựa vì ông là một người hùng, quan hệ của chúng tôi dần dần thay đổi : chỉ cần ông cởi bỏ chiếc thắt lưng và vũ khí, tôi quên mất Lider Maximo  (Lãnh tụ tối cao), mà tự nhủ dù là Comandante (Tổng tư lệnh) hay là gì đi nữa, đó chính là người đàn ông mà tôi yêu.
Fidel Castro, lãnh tụ hào hoa.
Dù vậy, chúng tôi nhanh chóng bất đồng với nhau. Tôi không thể chấp nhận ở Cuba phụ nữ và nhất là những người đồng tính luyến ái bị đối xử tệ hại. Fidel cố trấn an tôi. Nhưng ông thở dài : giữa việc bị phong tỏa và hàng trăm mưu toan ám sát trong đó tôi đã từng chứng kiến, người Mỹ không để cho ông chọn lựa, trong khi ông rất ghét chủ nghĩa Stalin. Một hôm Fidel đã cười thú nhận với tôi là chưa bao giờ ưa cả Lênin lẫn Mác với câu chuyện đấu tranh giai cấp và chuyên chính vô sản ngu xuẩn, nhưng ông buộc lòng phải tiếp tục chấp nhận trợ giúp của Liên Xô. Một quyết định làm tôi tuyệt vọng đồng thời lo ngại cho tương lai…
Ngoài ra, tôi từ chối tham gia du kích, một điều khiến tôi cảm thấy mặc cảm trong một thời gian dài. Và mặc cho ông nài nỉ, tôi vẫn không muốn sinh con cho ông và sống hẳn ở La Habana. Tôi quyết định mỗi mùa khai giảng đều trở về trường đại học ở Paris, mà không chắc là mình có lý hay không.
có bổn phận phải báo cáo cho ông. Về phần Fidel, tôi cũng không nghi ngờ gì là giữa hai mưu toan ámNhưng chúng tôi thường xuyên viết thư cho nhau. Tôi thuyết phục ông mời mẹ tôi sang, ông làm ngay. Tôi luôn sợ hãi sau khi bà mất, và khi tôi trở về Cuba trong kỳ nghỉ, ông đón tôi với cùng một sự âu yếm luôn làm tôi hạnh phúc. Tôi cũng sung sướng vì sự tự do trong quan hệ chúng tôi : Fidel biết rằng tôi có những người tình - ông không nhắc đến bao giờ nhưng tôi biết rằng ông đều tỏ tường vì cơ quan tình báo sát, hai trận bão, hai mùa thu hoạch mía đường, ông vẫn gặp gỡ những người phụ nữ ông thích. Nhưng tự do, tự do…
Ngược lại, bất đồng chính trị giữa chúng tôi ngày càng lớn. Mặc cho thất vọng vì cái chết của Che và việc bắt giữ Régis Debray (10), tôi không chấp nhận được việc Fidel không lên án sự kiện Liên Xô xâm lăng Tiệp Khắc. Tiếp đó, vụ Padilla(11) và xử bắn tướng Ochoa (12) làm tôi và nhiều người khác ghê tởm.
Cho dù biết rằng đồng tính luyến ái là chủ đề duy nhất mà Fidel Castro tự nhận sai, và nay Cuba còn khá hơn một số nước khác trên thế giới, tôi không còn nhận ra « Hòn đảo ánh sáng » mà mình đã từng yêu mến đến thế, và công cuộc giải phóng quốc gia đã từng ngưỡng mộ.
Trong « Ngợi ca các chúa tể của chúng ta », Régis Debray viết về Fidel mà nay ông gọi là « Castro » : « Sự thay đổi tên gọi diễn ra không oán thù. Với nỗi buồn và trong im lặng, như sau một thất bại nội tại… »
Tôi hiểu, nhưng không thể nào bắt chước được. Đối với tôi, Castro không xóa nhòa được Fidel.
(Trong bài trả lời Journal du Dimanche sau khi Fidel Castro qua đời, cựu ngoại trưởng Pháp Bernard Kouchner, chồng cũ bà Evelyne Pisier cho biết : « Tôi và Fidel ganh với nhau. Một tối kia tôi khiêu vũ với Evelyne, Fidel muốn đưa cô ấy đi, tôi phản đối nhưng cuối cùng Fidel đã đạt mục đích ».
Kouchner nói thêm ông đã từng đặt câu hỏi với Fidel : « Tại sao anh không tổ chức bầu cử dân chủ tại Cuba ? Anh chắc chắn sẽ thắng và cách mạng càng mang tính chính danh ». Fidel trả lời rằng ông không muốn chiến đấu để có được dân chủ kiểu Mỹ.)
Chú thích :
(1) Philippe Pétain (1876-1921) : Thống chế quân đội Pháp. Chủ nghĩa Pétain về « Cách mạng quốc gia » là phát-xít kiểu Pháp, lẫn lộn lập pháp với hành pháp và tôn sùng cá nhân.
(2) Charles Maurras (1868-1952) : Nhà văn, nhà báo, chính khách Pháp, chủ trương « quốc gia hội nhập ».
(3) Simone de Beauvoir (1908-1986) : Triết gia, tiểu thuyết gia Pháp tranh đấu cho nữ quyền.
(4) Jean-Paul Sartre (1905-1980) : Nhà văn, triết gia hiện sinh Pháp, nổi tiếng với những tác phẩm như « Buồn nôn »…
(5) Agnès Varda (1928) : Nhiếp ảnh gia Pháp, đạo diễn nữ hiếm hoi của phong trào Làn sóng mới trong điện ảnh.
(6) Chris Marker (1921-2012) : Đạo diễn, nhà văn, nhà thơ, triết gia Pháp.
(7) Andy Warhol (1928-1987): Họa sĩ Mỹ nổi tiếng về Pop Art.
(8) François Maspero (1932-2015): Nhà văn kiêm dịch giả Pháp.
(9) Federico Garcia Lorca (1898-1936): Nhà thơ, kịch tác gia Tây Ban Nha.
(10) Régis Debray (1940): Nhà văn, triết gia, giáo sư đại học Pháp, từng chiến đấu bên cạnh Che Guevara trong thập niên 60, bị bắt ở Bolivia năm 1967 và bị kết án 30 năm tù giam nhưng chỉ ở tù 4 năm rồi được thả nhờ cuộc vận động do Jean-Paul Sartre khởi xướng.
(11) Heberto Padilla (1932-2000) : Nhà thơ Cuba, bị tù và sau đó bị quản thúc vì các bài viết « chống chế độ ».
(12) Arnaldo Ochoa Sanchez (1930-1989): Tướng quân đội Cuba, bạn chiến đấu thân thiết của Fidel Castro, được phong « anh hùng cách mạng ». Bị tòa án quân sự kết án tử hình và xử bắn vì tội « phản quốc » cùng với ba sĩ quan khác, nhưng theo nhiều nguồn thì do anh em Castro muốn che giấu việc buôn lậu ma túy để kiếm ngoại tệ đồng thời dập tắt mầm mống đổi mới tại Cuba.
(Blog Phạm Viết Đào)