Thủ đô Mông cổ trước đây ta vẫn quen gọi là Ulanbator nay là Ulanbator. Diện mạo của nó nay đã hoàn toàn khác những gì ta từng thấy trước đây. Xin giới thiệu một số hình ảnh của thành phố này để mọi người thưởng ngoạn .
Quảng trường Sükhbaatar
Mấy ngày ở đây (26-28, 11, 2014), tôi ở trong khách sạn Blue
Sky cao 105m, cao nhất Mông Cổ, toàn kính nhôm. Trước mặt là
quảng trường Sükhbaatar, mang tên một vị lãnh đạo cách mạng Mông
Cổ năm 1921, Damdin Sükhbaatar, tương tự như Lê Nin của Liên Xô, Mao
Trạch Đông của Trung Quốc, hay Hồ Chí Minh của Việt Nam. Khi
các vị chết hay được tôn vinh, xây lăng và đặt tên những nơi
trang trọng.
Thủ đô Mông Cổ cũng trải qua nhiều tên khác nhau như Urga,
Kuren, Da Kuren, Kulun, Khuree. Ulaanbaatar trong tiếng Mông Cổ là
“Anh hùng đỏ”, được chính quyền cách mạng đặt tên năm 1924 để
tỏ lòng kính trọng đối với Sükhbaatar, vì đã cùng với Hồng
quân Liên xô chống lại xâm lược Trung Quốc và Đức. Do ảnh hưởng
nặng nề của Liên Xô và tiếng Nga, Ulaanbaatar được đổi thành
Ulan Bator cho dễ đọc.
Tượng của Damdi Sükhbaatar trên lưng ngựa vẫn đứng giữa quảng
trường mang tên ông. Trước đó, trong khu vực này còn có lăng của
ông và một vị lãnh đạo khác tên là Khorloogiin Choibalsan, một
bản sao giống hệt lăng Lê Nin ở Moscow. Nơi đây diễn ra các sự
kiện quan trọng như mít tinh, biểu tình ủng hộ cách mạng,
duyệt binh những ngày lễ lớn trong đó có dịp cách mạng tháng
10.
Những năm đầu 1990 cũng chứng kiến những cuộc cách mạng dân
chủ nổi dậy và lật đổ chính thể cộng sản cầm quyền. Khu lăng
của hai vị lãnh đạo cộng sản đã bị phá đi, thay vào đó là
khu nhà tưởng niệm Thành Cát Tư Hãn, hai bên có tượng của Ögedei Khan (con trai), and Kublai Khan (cháu) thuộc gia đình ông, được xây vào năm 2006, nhân dịp 800 năm ngày Thành Cát Tư Hãn lên ngôi.
Trong khu nhà có rất nhiều kỷ vật liên quan đến Thành Cát Tư
Hãn, du mục Gobi, kể cả Mông Cổ sau này. Những hình ảnh XHCN
vẫn được một chỗ đứng trang trọng trong khu tưởng niệm rất đẹp
và hiện đại. Cho dù thời thế đã thay đổi, và nhiều chuyện
về thời cộng sản đã được khơi ra, tượng Lê Nin đã bị hạ
xuống, nhưng tượng Sükhbaatar vẫn còn đứng giữa Quảng trường,
khách thăm của vẫn dành cho ông sự kính trọng nhất định.
Thời tiết Ulaanbaatar rất lạnh nên tôi chỉ đi quanh khu phố
trung tâm, khoảng 1 tiếng lại phải về khách sạn để uống nước
và sưởi ấm. Chim bồ câu béo quay vẫn sống thản nhiên trong
nhiệt độ âm 20 đến 30oC. Chó thả rông toàn chạy trên đường vì
lạnh, mùa đông họ phải giết vì chó rét quá, không có gì ăn,
quay sang cắn người. Thỉnh thoảng gặp một kiosk bán hàng vặt
như thời Liên Xô. Trolleybus (xe khách điện) vẫn chạy trên phố. Xe
hơi quá nhiều nên giao thông có chiều hướng tắc nghẽn. Phố khá
sạch, dân không xả rác ra đường, trai gái ăn mặc mốt hơn.
Ulaanbaatar đang thay đổi từng ngày. Các khu nhà được thiết
kế tổng thế hợp với kiến trúc thành phố, hè rộng, có cây
xanh dù trồng cây ở đây đắt gấp chục lần nơi khác do thời
tiết. Một thủ tướng trẻ 48 tuổi vừa được bầu và nội các
của ông toàn người năng động. Tất cả nói lên sự chuyển mình
của quốc gia từng thống trị thế giới.
Các bạn trẻ Mông Cổ đều có một nhận xét, nếu không có Lê
Nin và Liên Xô, có lẽ tiếng vang của quốc gia cũng đã ngang
tiếng ngựa hý thời Thành Cát Tư Hãn vượt từ Á sang Âu. Nay họ
đang hướng về dân chủ kiểu phương Tây, chính phủ thay đổi liên
tục, nhưng đó là sự thay đổi cho tốt hơn là sự ổn định giả
tạo, kéo lùi đất nước.
Viết những dòng này, tôi nhớ thầy Nghị dạy sử trường cấp 3
Lương Văn Tụy (Ninh Bình) khóa 1968-1970. Thầy thuộc lòng lịch
sử thế giới, và thường nhắc đến Thành Cát Tư Hãn với một sự
ngưỡng mộ. Lũ học trò quê mùa mắt sáng lên và mong ngày nào
đó được đến tận nước này để chiêm ngưỡng. Thế mà giấc mơ
thành sự thật.
Rời Ulaanbaatar, nơi tôi dừng chân vài lần ở bến ga tầu khi du
học Đông Âu cách đây hơn 40 năm, và mấy năm trước qua công tác
ngắn hạn, nay trở lại, không hiểu sao dự cảm lại tốt đẹp về
Mongolia toàn sa mạc và lạnh cóng này.
HM. Ulaanbaatar 11-2014.
Tham khảo: Truyền thuyết về cái chết của Thành Cát Tư Hãn
Những bức ảnh được chụp qua kính máy bay, xe hơi, khách sạn, hoặc trong giá lạnh từ -15oC đến -25oC (Cảm giác).
Trích từ blog Hiệu Minh.
Họ cứ âm thầm thế mà bây giờ trông văn minh hơn ta anh nhỉ!
Trả lờiXóaVào thế kỉ X Mông cổ chỉ có khoảng 70.000 dân mà chinh phục được giải đất bao la từ Âu sang Á nhờ Thành Cát tư hãn. Ngày nay tuy là một nước nhỏ đững giữa 2 đế quốc to có tham vọng bành trướng ghe gớm là Nga và Tàu mà vẫn giữ được quyền tự chủ không lệ thuộc ai. Điều đó chứng tỏ dân tộc này tiềm tàng một sức mạnh ghê gớm khó giải thích nổi. Không biết rồi trong tương lai họ có thể lại làm một điều gì đó kinh thiên động địa hay không?
Trả lờiXóa