Nhưng chỉ vài tháng sau Moscow đã hoàn toàn khác. Một đêm tôi sang chơi nhà anh bạn công tác bên khối SEV gửi anh mang về nhà một ít hàng cứu tế. Tôi ra về lúc 12 giờ đêm lòng không bợn một chút lo ngại nào về sự an toàn. Nhưng , Moscow đã không an toàn như vài thang trước, khi về tới ga metro Park Cultury tôi đã bị một nhóm 3 tên hooligan vây chặn. Chúng đòi tiền, tôi không cho, rồi một thằng kẹp lấy cố tôi nhấc bổng lên, hai thằng còn lại giật túi xách của tôi rồi đi thẳng. Nghĩ lại tôi thấy vẫn còn may. Trong túi xáh chẳng có gì, sự không chống trả bọn hooligan đã cứu mạng tôi. Nếu sự việc trên xảy xa muộn hơn vài tháng nữa có thể tôi đã bị chúng xỉa vài nhát dao vào bụng. Thế giới hooligan phát triển như măng mọc rau mưa rào và độ tàn bạo của chúng cũng tăng nhanh khủng khiếp.
Những chiếc mắc ào trong cửa hàng quần áo cũ trên phố Comxomolskaya bây giờ chẳng còn áo mà treo. Các cửa hàng khác, nhất là các cửa hàng thức phẩm chỉ còn lèo tèo vài món hàng và chúng nhanh chóng hết nhẵn sau vài giờ mở cửa. Tất cả những điều tôi vừa kể được thể hiện qua thiên phóng sự ảnh dưới đây của prophotos-ru :
Phóng sự buồn về ngày tận
thế của Liên bang Xô Viết. 1990-1991. Photo của George Steinmentz, Peter
Turnley.
trong khi các cửa hàng thực phẩm trống rỗng.
và những dòng người xếp hàng dài dằng dặc
Chỉ còn vài mẩu bánh mì mà người xếp hàng thì vẫn còn nhiều.
Thịt đã hết, chỉ còn rặt xương. Gương mặt gầy guộc và đau khổ của bà cụ cho ta thấy nhiều điều.
Cửa hàng chẳng còn gì để bán.
Và người ta bắt đầu rời bỏ đất nước ra đi. Những đám đông chen chúc trước cổng ĐSQ nước ngoài xin thị thực nhập cảnh.
Những cửa hiệu phương Tây xuất hiện. Nơi đây người ta chen chúc xô đẩy nhau, bát nháo như như trong bảo tàng Luvre xung quanh bức tranh"Jhoconda".
Bắt đầu xuất hiện những hợp tác xã đầu tiên.
Khắp nơi trên đường phố, trong các chợ người ta bắt đầu bán hàng trao tay mặc dù việc bán hàng như vậy bị đặt ngoài vòng pháp luật. Đó là những thứ người ta xoáy được từ đâu đó. Những chi tiết máy được tháo gỡ từ những cỗ máy trong nhà máy, từ những thứ xoáy được của những tên móc túi, từ những món đồ kỉ niệm của gia đình.... Tôi đã mua được một chiếc đồng hồ để bàn cũ của một bà cụ trong một chợ ở Ođetxa đén nay vẫn chạy tốt..Chỉ thị "Về buôn bán tự do" xuất hiện vào năm 1992.
Lĩnh vực dịch vụ mới xuất hiện- dịch vụ sex.
Các cô gái Nga chạy sang phương Tây, châu Á, và châu Phi.
Perestroika đã ở lại phía sau.
Xuất hiện những nhà lãnh đạo mới, những trào lưu mới.
Và không ai biết điều gì đang chờ họ ở phía trước.
May mắn là VN hiện nay hàng hóa còn đầy trong các cửa hàng ,nhưng bọn cướp đường ,cướp đất ,cướp chức tước đang hoành hành khắp nơi , vậy có đáng lo không cụ ?
Trả lờiXóaĐời sống của dân Việt, nhất là ở các th/phố nay đã khá hơn trước hiều, hơn cả LX trước đây nữa . Nhưng đây là cuộc sống vật chất thôi chứ đời sống tinh thần, văn hóa thì vẫn chưa so được với LX ngày rước còn tương lai thì vẫn còn là một dấu hỏi lớn.
Trả lờiXóaMình cũng được chứng kiến những cảnh như bạn. Mình sang trước bạn 1 năm và có lẽ cũng về trước. Những điều tốt đẹp về LX đã mất dần trong mắt mình và thay vào đó là nhiều cảnh tiêu cực trong xã hội và cả trong cách cư xử của con người khiến nhiều người mất cảm tình về một bộ phận người Nga thời đó.
Trả lờiXóa