Trang

Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

MỘT CHUYỂN BIẾN MẠNH MẼ VỀ NHẬN THỨC


Hãy chống Trung Quốc bằng sức mạnh ý chí

 
Mặc Lâm, biên tập viên RFA, Bangkok
2015-01-29


Báo chí Trung Quốc lại tiếp tục gây hấn Việt Nam với những bài viết cho rằng Bắc kinh có thể tấn công thành phố Hồ Chí Minh chỉ trong vòng 1 giờ từ đảo Chữ Thập, nơi họ công khai xâm chiếm của Việt Nam trước đây. Hành động khiêu khích nước lớn này xảy ra liên tục nói lên điều gì khi Việt Nam luôn luôn nhẫn nại chịu đựng? Mặc Lâm phỏng vấn Thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Chiến lược thuộc Bộ Công an để tìm hiểu thêm quan điểm của một chuyên gia nghiên cứu về Trung Quốc.
Mặc Lâm: Thưa Thiếu tướng báo chí Trung Quốc đang có chiến dịch khiêu khích Việt Nam khi hàng loạt bài viết cho rằng từ đảo Chữ Thập quân đội của họ có thể triển khai tấn công TP-HCM chỉ trong vòng 1 giờ đồng hồ, ông nghĩ thế nào về những luận điệu này và phía sau nó là gì ạ?
Thiếu tướng Lê Văn Cương: Thật ra mà nói thì đây không có vấn đề gì mới. Sách lược của Trung Quốc chưa kể lịch sử 4.000 năm với họ, chỉ kể từ mùng 1 tháng 10 năm 1949 tới giờ và có lẽ mãi mãi về sau cũng thế thôi.
Trước hết chúng ta phải nhận diện họ là ai cái đã. Nói theo tiếng Nga Trung Quốc họ là ai? (китай, кто ты?) Đến giờ chúng ta vẫn mơ hồ về chuyện này, vẫn bị một cái bóng ý thức hệ nó đè lên lợi ích dân tộc. Bản chất chính quyền Trung Quốc ở Bắc Kinh hiện nay là một chính quyền theo đường lối dân tộc Sô vanh nước lớn chứ không có phần trăm nào cộng sản cả. Làm gì có cái chuyện cộng sản như ông Marx ông Lenin khuyến khích Trung Nam Hải làm cái trò vớ vẩn như vậy được? Điều thứ nhất là phải nhận thức cho rõ.
Điều thứ hai bản chất của họ là “mềm nắn rắn buông”. Trong 2.500  năm lịch sử khi Việt Nam đứng vững thì Trung Quốc không dám lấn nhưng khi Việt Nam tỏ ra yếu kém, hèn yếu nhu nhược thì nó lấn. Đấy là quy luật mà không chỉ riêng Việt Nam cả thế giới đều thế cả chỗ nào rắn thì bỏ chỗ nào mềm thì rấn tới.
Tôi có cảm giác rằng lãnh đạo Trung Quốc đã ngửi thấy mùi chúng ta đang lùi và đang lùi thì họ tiến thôi. Không phải bây giờ mà cách đây mười, mười lăm năm đã lùi rồi. Chuyện đe dọa tấn công thành phố Hồ Chí Minh không phải bây giờ mà trước đây họ đã có đưa ra kịch bản đánh và chia đôi Việt Nam từ Nghệ Tỉnh trở ra là một phương án, chia đôi Việt Nam từ Nam Trung Bộ là một phương án và người ta làm rất nhiều rồi chứ không phải bây giờ đâu ạ.
Các phương án ấy chuẩn bị đầy đủ và được tung ra trên báo Hoàn Cầu và các báo khác để thử xem phản ứng của Việt Nam thế nào. Ở Việt Nam còn khối người còn sợ Trung Quốc, đến giờ phút này vẫn sợ. Cho nên đây là đòn gió nếu mà sợ thì nó làm thật, còn không sợ thì họ sẽ tính lại. Cái trò của Trung Quốc là vừa nắn vừa thăm dò nhưng cái này không có gì mới cả đâu ạ, bản chất Trung Quốc là thế rồi. Điều thứ ba tôi muốn nói là không có gì mới.
Điều thứ tư là chúng ta phải phản đối vì chúng ta không phản đối thì họ tiếp tục. Phản đối có nhiều cách. Tờ Hoàn Cầu là báo của đảng chứ không phải là báo lá cải vì vậy Bộ ngoại giao, Ban Đối ngoại Trung ương Đảng phải gửi công hàm cho Trung Quốc hỏi họ xem tại sao các ông lại có những việc như vậy? Những việc này đi ngược lại tuyên bố của ông Tập Cận Bình đã ký với ông Trương Tấn Sang vào tháng 6 năm 2013. Nó cũng đi ngược lại tuyên bố của ông Lý Khắc Cường ký với ông Nguyễn Tấn Dũng vào tháng 10 năm 2013.
Mấy chuyện này thì phải nói chứ chúng ta im lặng như thế là sao? Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh phải gửi công hàm cho Vương Nghị yêu cầu các ông không nên tung những loại như vậy lên báo chí, làm cho người Việt Nam hiểu sai Trung Quốc và kích động lên chủ nghĩa dân tộc, nó đi ngược lại những điều các ông cam kết. Chúng ta phải phản đối chứ? Tại sao chúng ta không phản đối, thiếu gì cách? Cho nên nếu chúng ta lùi thì họ tiến, cuộc đời chỉ đơn giản như vậy thôi. Có lẽ Trung Quốc đang cảm thấy Việt Nam đang lùi đang sợ họ thì họ lấn chứ có gì đâu!
Khi Việt Nam đứng vững thì họ không làm gì hết. Chín mươi triệu người chứ không phải 9 trăm ngàn người. Chín mươi triệu người là một khối sắt đá bất khả xâm phạm. Nhưng chín mươi triệu người rời rạc thì không bằng 900 ngàn người cố kết với nhau, quan điểm của tôi không có gì mới cả.
Sau 44 năm tôi nghiên cứu Trung Quốc thì cái trò này không có gì. Tôi rất buồn vì không biết tại sao chúng ta không có phản ứng. Bây giờ các nhà khoa học có nói đến đâu.
Mặc Lâm: Thưa Thiếu tướng, về câu hỏi tại sao chúng ta không có bản lĩnh có thể xuất phát từ các vấn đề yếu kém nội tại của chúng ta như vũ khí, kinh tế, tiền bạc và là một nước nhỏ cho nên chính phủ có thể là đang…
Thiếu tướng Lê Văn Cương: Hoàn toàn không phải, hoàn toàn không phải…anh nhớ rằng năm 938 Ngô Quyền dành độc lập trong trận Bạch Đằng thì lúc ấy sức mạnh nhà Tống là hai mươi mà Việt Nam chỉ có một. Cái trận Như Nguyệt của Lý Thường Kiệt năm 1077 khi ấy phương Bắc là ba mươi mà ta chỉ một. Trận Xương Giang Chí Linh năm 1426 Lê Lợi, Nguyễn Trãi khi ấy triều đại rực rỡ nhất Trung Quốc cũng là ba mươi ba với một nhưng Việt Nam cũng vẫn thắng đấy ạ. Đấy là chưa nói trận nhà Thanh năm 1789 với Nguyễn Huệ đánh không còn cái lai quần, khi ấy nhà Đại Thanh đang ghê gớm lắm ta vẫn thắng cơ mà….cho nên không phải! không phải vì ta thiếu vũ khí, ta thiếu người.
Có lẽ chúng ta thiếu ý chí, có lẽ như vậy. Chính cái này mới quan trọng chứ chạy theo vũ khí thì 1.000 năm nữa Việt Nam vẫn không bì với Trung Quốc được. Phải có ý chí, phải có bản lĩnh chính trị, phải có quyết tâm chính trị. Cái này Trung Quốc mới sợ chứ làm sao trang bị mà đuổi kịp họ? Trung Quốc bây giờ đứng thứ 3 thế giới sau Mỹ và Nga, họ chỉ sợ ý chí của Việt Nam thôi.
Ý chí người dân quy tụ 90 triệu người trong nước và tám tỷ người trên hành tinh này, đấy là sức mạnh vô địch mà Trung Quốc không thể muốn làm gì thì làm được. Chứ còn mấy cái tàu ngầm thì có đủ sức răn đe gì đâu, không ăn thua. Tất nhiên vẫn phải sắm, vẫn phải có máy bay, tàu ngầm tên lửa nhưng những cái này không có ý nghĩa gì cả. Nếu như 90 triệu người mà rời rạc không quy tụ về một mối thì tất cả vũ khí đều chẳng có ý nghĩa gì hết.
Trung Quốc không bao giờ sợ Việt Nam trang bị những loại tàu ngầm tên lửa vớ vẩn ấy. Họ sợ nhất là 90 triệu người này một khối sắt đá.
Mặc Lâm: Xin Thiếu tướng một câu hỏi nữa là một trong các biện pháp đối phó với Trung Quốc thì người trong nước cho rằng Việt Nam nên liên minh với các nước trong khu vực để tạo thành một sức mạnh nhằm đối phó với Trung Quốc hữu hiệu hơn, ông thấy ý tưởng này đưa ra vào thời điểm hiện nay có thích hợp hay không?
Thiếu tướng Lê Văn Cương: Thật ra mà nói thì thế này, cứ chơi bài ngửa, chỉ liên minh với Mỹ thôi chứ ASEAN như một bị khoai tây chẳng ý nghĩa gì đâu. Nga bây giờ cũng đang khốn nạn đừng hy vọng gì ở Nga nữa, lợi ích của họ là tối thượng. Ấn độ thì ốc mang mình ốc chưa nổi nữa thì làm sao? Duy nhất trên hành tinh này chỉ có mình Mỹ thôi. Mở rộng quan hệ hợp tác với Mỹ mở toang cánh cửa ra. Phải tiến tới quan hệ Mỹ Việt mà trên bạn bè dưới liên minh, cứ nói thẳng như thế.
Trung Quốc phải hiểu thấu người Trung Quốc, Trung Quốc rất sợ Mỹ. Trên hành tinh này Trung Quốc chỉ sợ Mỹ thôi. Bây giờ cho ăn kẹo Bắc Kinh cũng không dám đụng tới Mỹ vì đụng tới Mỹ là tự sát. Bản chất của họ là dọa nạt cưỡng bức những kẻ yếu chứ còn đối với kẻ mạnh như Mỹ thì cho họ ăn kẹo chocolate họ cũng không dám đụng tới Mỹ.
Bây giờ đặt ra cuộc thảo luận nói thẳng như thế này chứ không dấu diếm gì cả. Chúng ta không  liên minh với Mỹ để chống Trung Quốc, hoàn toàn không, nhưng cùng tạo một sức mạnh như thế khi cần thiết thì ứng phó với hành động của Trung Quốc. Nói thẳng với Trung Quốc chơi bài ngửa: Việt Nam không liên minh với Mỹ để chống Trung Quốc nhưng chúng tôi cần sức mạnh của Mỹ để răn đe mọi thế lực ngoại bang muốn xâm lược Việt Nam.
Nhà nước phải chơi bài ngửa với người dân, công khai và minh bạch. Với thế giới cũng thế.
Mặc Lâm: Xin cám ơn Thiếu tướng rất nhiều về những bộc bạch này.


7 nhận xét:

  1. Mong sao các nhà LĐ cấp cao của VN cũng nhận thức được như TT LVC thì đất nước được nhờ.

    Trả lờiXóa
  2. Rất hay! Đã đến lúc phải chơi bài ngửa rồi,tức công khai với toàn dân và công khai với cả TQ về mọi vđ, không thể tù mù,ú ớ lừa nhau mãi . Từ lâu tôi đã có ý kiến về bản chất lãnh đạo TQ-đó là những kẻ dân tộc chủ nghĩa cực đoan nhưng thâm hiểm núp bóng CS để lừa mị lãnh đạo VN chủ quan,sách vở,đồng thời tạo cơ hội nắm quyền điều khiển các nước đang phát triển. Xin đi sâu phân tích thêm: về đặc điểm tính cách tầng lớp lãnh đạo TQ qua các thời đai. Xin tóm tắt như sau:
    - Từ nhỏ họ đã bị nhồi sọ bởi lý tưởng bành trướng lãnh thổ, thôn tính nước khác,coi như một lẽ sống ở đời ( tu thân...bình thiên hạ). Người VN không có cái đó.
    - Tự háo dân tộc quá mức,coi TQ là trung tâm thế giới, coi văn hóa lâu đời của TQ là nhất thiên hạ, không ai bằng,luôn hướng đến mục tiêu cuối cùng là thống trị thế giới,vì vậy luôn có tư tưởng nước lớn,coi thường nước nhỏ ( man di, phiên thuộc kém hẳn thiên quốc thiên triềuv.v.)
    - Thành công của TQ trong những năm qua là nhờ triệt để phát huy ưu thế của kinh tế thị trường TBCN trong hoàn cảnh hội nhập chứ không có định hướng XHCN như VN..
    - Sự trỗi dậy của TQ tạo ra điều kiện vật chất kích thích lòng ham muốn trả thù phục hận các cường quốc Âu-Mỹ, Nhật Bản trong quá khứ đã xâm lược ,thống trị họ, tạo nên sức mạnh tinh thần thật sự của một dân tộc đông dân nhất hành tinh. Đó chính là nguy cơ lớn nhất không chỉ đối với VN mà cả thế giới.
    - Nghệ thuật cai trị nói chung, nghệ thuật quân sự nói riêng của họ là luôn sử dụng xảo thuật, dối trá lừa mị, đánh lạc hướng, nói một đằng làm một nẻo, gây xung đột với nước ngoài để làm dịu mâu thuẫn bên trong v.v.
    - Cũng nên lưu ý thêm điều này: Thế lực cầm quyền tại TQ ở mọi thời kỳ đều có một đặc tính chung là : luôn coi tính mạng người dân như cỏ rác, luôn sử dụng xương máu con người đến tối đa để đạt mục tiêu ( ngay từ thời Nhà Tần, Đường xa xưa đã giết chôn sống hàng trăm ngàn người một lúc, CMVH cũng diệt hàng chục triệu người v.v.). Bởi vậy họ có thể vứt đi hàng trục triệu người để đánh VN và các nước khác khi có thời cơ.
    - Cuối cùng đúng như ông Cương phân tích : họ luôn áp dụng chiến thuật mềm nắn rắn buông..
    Không biết ở các Ban bệ, Hội đồng này nọ của VN đã có những luận án TS nào lấy đề tài như ông Cương gợi ý chưa? Nếu không hiều ta đang là ai, TQ là ai thì làm sao có đối sách đúng đây? Nguy thay !
    -

    Trả lờiXóa
  3. Anh L.V.Cương đã nhiều năm cùng công tác với tôi trong một đơn vi, lại chơi với nhau từ khi anh mới vào ngành cho đến nay. Nên mỗi lần "gặp mặt nội bộ" anh em chúng tôi, anh nói khá "mạnh mồm",kể cả những quan điểm, nhận thức, nhận định... rất mới của anh (mà có những điều không giống nhiều cụ LĐ).
    Tôi nhất trí với nhận xét của cụ Trác là lần này anh nói rất thẳng thắn, rõ ràng,những nhận thức, quan điểm... một cách cụ thể,rõ ràng, công khai (đúng là "lật bài ngửa"). Hơi khác cụ Trác 1 tý, tôi cho là:. Anh LVC không phải bây giờ mới có chuyển biến về nhận thức ... như trên, mà đã có từ đã khá lâu. Có điều trước đây chưa phải "thời điểm" và chưa hội tụ đủ điều kiện để anh có thể nói công khai (Trên TV, báo đài.. ,.
    Tôi tin rằng những ý kiến như trên của anh ấy (và của rất nhiều người yêu nước, có tri thức và trách nhiệm khác nữa) đã góp/đề đạt với.... TRÊN rồi. Vấn đề là họ có tiếp thu và có làm hay không mà thôi).
    Nay mai khi gặp anh LVC tôi sẽ hỏi là những điều anh nó vềi những nhận thức và đối sách đúng đắn cụ thể,hợp lòng dân có sớm đi vào cuộc sống hay không?
    .

    Trả lờiXóa
  4. Tôi nghĩ rằng nói cho sướng miệng chẳng đi đến đâu. Vấn đề là lợi ích. Chơi bài ngửa ư?
    Ai được lợi ? Dân tộc Việt đươc lợi là rõ ràng rồi. Ai bị mất ? Người , nhóm người đương quyền đang mập mờ bị thiệt. F.Engels (Ăngen) đã nói"Lợi ích là động lực tối thượng". Lợi ích dân tộc là trừu tượng , không thể thắng được lợi ích của nhóm quyền lực. Dân tộc bị khống chế, thì nói mạnh cho vui, xả stress thôi. Các cụ ơi, hãy sáng nước. "nhân loại ơi, hãy cảnh giác" (j. Fusik)

    Trả lờiXóa
  5. Những ý kiến của ông Cương đến được với nhiều người thì góp phần làm tăng Ý CHÍ của nhân dân mà như ý của ông Cương thì ý chí của Dân tộc với hơn 90 triệu người mới là sức mạnh to lớn để chiến thắng quân xâm lược chứ mấy ciếc mấy bay hay tàu ngầm thật ra chẳng có ý nghĩa gì hết. Nhâ dân mới quyết định chứ không phài là các nhóm lợi ích. Nhóm lợi ích nếu đi ngược lại ý chí bảo vệ Tổ quốc của dân tộc sẽ bị Dân tộc cho biến khỏi mặt đất này. Tôi cũng thấy đánh giá của ông Cương về các mối quan hệ ngoại giao rằng đừng hi vọng nhiều vào Nga hay Ấn,hay ASEAN, chỉ có với Mĩ mới đem lại sức mạnh thực sự trong sự nghiệp BVTQ là thực chất.

    Trả lờiXóa
  6. Nhất trí hoàn toàn với ý kiến cụ Trác. Tôi vừa được nghe GS Trần Phương-nhà lý luận cự phách thời bao cấp, nguyên phó Thủ tướng phát biểu về CNXH và học thuyết CS. trong một hội thảo..Tóm lại,ông thẳng thừng bác bỏ " CNXH là sai rồi, CNCS là ảo tưởng thôi". Bài này của ông Cương cũng là tiếng nói rất có giá trị nhằm góp phần tạo nên " những chuyển biến mạnh mẽ về nhận thức " của một bộ phận trí thức,cựu quan chức và nhân dân ta.. Đó là điều đáng mừng, hơn nữa là việc cần thiết rất nên làm trong hoàn cảnh hiện nay.Nếu không có nhận thức đúng thì làm sao có ý chí đoàn kết một lòng chống xâm lược,xây dựng đất nước? Tôi không nghĩ rằng mọi suy ngẫm của những người thấp cổ bé họng, không tiếng tăm học hàm học vị v.v. thì đều vô bổ, chẳng ai thèm nghe chẳng quan chức nào làm theo nên tốt nhất cứ "mackeno". Có thể ngay lúc này,việc cụ thể kia không đến tai những người cần nghe nhưng chỉ vài ba người đọc nhờ thông tin lan tỏa trên mạng, thế cũng tốt hơn không. Bởi vậy mà những ngày qua,làng mình sôi sình sịch vì mấy cái vụ thời sự,chính trị chính em...

    Trả lờiXóa
  7. Các cụ ơi, em xin nói leo: Em đồng ý với a. Trác là sức manh của toàn dân mới là điều kiện tiên quyết để chiến thắng quân thù....Nhưng thử hỏi: Sức mạnh ấy giờ còn như trước không? Ai là kẻ thù? ( trong khi vẫn bảo là đồng chí anh em, là bạn hàng xuất nhập khẩu lớn...? ). Và...Làm thế nào để khôi phục sức mạnh ấy ạ?

    Trả lờiXóa